Editor: Quỳnh Nguyễn
Lời này thật sự rất có ý nghĩa, đừng nói rất nhiều người đều biết lúc còn trẻ Mậu Hinh và Minh Nhất Kỳ từng ở bên nhau.
"Cái này không phải càn quấy sao? Hôm nay là hôn lễ của Hinh Hinh, sắp bắt đầu tiệc cưới rồi.". Minh Chí Côn có chút áy náy nhìn Phó Dương.
"Muốn đợi Hinh Hinh không, nói với A Nhất một tiếng.". Phó Dương nói.
"Không thể để trễ giờ được, đẩy cửa ra.". Minh Chí Côn nói.
"Có chuyện gì?". Minh Ý đi nhanh đi tới, khẽ cau mày.
"Minh tổng, Hinh Hinh bảo tôi canh giữ ở cửa, trước tiên không được cho bất kỳ kẻ nào vào trong, hôn lễ lát nữa sẽ nói sau.". Lâm Văn Hi lớn tiếng nói.
Minh Ý nghe lời này không ổn, Tây Tử hừ lạnh một tiếng, tiến lên vài bước nắm tay Lâm Văn Hi. Lại hơi dùng sức, nghe thấy Lâm Văn Hi kêu thảm một tiếng.
Tạ Tạ tìm cơ hội, lập tức đẩy cửa phòng cô dâu ra.
Vừa vào cửa, tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Minh Nhất Kỳ vậy mà bị lụa mỏng trói trên ghế sofa, mặt đỏ bừng, miệng run rẩy không biết là lầm bầm lầu bầu gì.
Càng bất ngờ hơn là phòng còn có Diệp Diệu Tư, đầu anh đầy mồ hôi, nhìn Minh Nhất Kỳ vẫn còn ý đồ vùng vẫy cực kỳ đắc dĩ.
"Đây là chuyện gì?". Minh Chí Côn tức giận gầm lên.
Nhạc Vi suýt nữa muốn tiến lên kéo Minh Nhất Kỳ, bây giờ không phải anh ở trong phòng với Mậu Hinh sao? Sao có thể là tình huống này.
"Mọi người sao đều ở đây vậy?". Tiếng Mậu Hinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331837/chuong-171-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.