- Dương Tỉnh Tâm, đi lên cho thằng mù này một bài học.
La Tuyển chỉ vào Diệp Phàm.
- Đúng vậy.
Dương Tỉnh Tâm vừa nghe một cái tát về phía mặt Diệp Phàm.
Bốp một tiếng đương nhiên xui xẻo chính là Dương Tỉnh Tâm. Bị Diệp Phàm tát một cái ngã xuống đất.
Y ngẩng đầu lên trên mặt còn hằn rõ năm ngón tay. Các bạn bên cạnh vừa thấy nhất thời rụi cổ lui ra, cả đám giống như gà vậy. Nhưng những tên kia lui ra vài bước giống như Diệp Phàm xui xẻo tránh vạ lây.
- Dám đánh người của La Tuyển tôi, chán sống rồi sao.
La Tuyển vừa thấy còn rất kiêu ngạo, một cước đá về phía Diệp Phàm.
Bốp một tiếng giòn vang, chân La Tuyển bị Diệp Phàm kéo một cái ngã xuống.
Cả người tên kia đều ngã vào mặt cỏ bên cạnh, đầu miệng đều là đầy đất. Bởi vì cỏ vừa tưới nước vẫn khá mềm.
- Bố đánh chết mày.
La Tuyển cùng Dương Tĩnh Tâm gầm lên cầm đá ném về phía Diệp Phàm.
- Chạy mau.
Chiêm Xuân Thiên vừa thấy nhanh chóng kéo Diệp Phàm chạy.
- Không cần sợ, xem anh trừng trị hai tên kia như thế nào.
Diệp Phàm vẻ mặt lạnh lùng đứng bất động, Chiêm Xuân Thiên không ngờ còn chút nghĩa khí, thấy Diệp Phàm không chạy không ngờ đứng run rẩy bên cạnh.
Bốp bốp…
Lần này Diệp Phàm tức giận, bởi vì hai vị này quả thực chính là đánh về hắn. Tảng đá còn cách đầu rất cao.
Đã tát hai người này bảy tám cái tát nhất thời máu mũi chảy ra, mặt có thể so sánh với bát giới.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/892562/chuong-3631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.