- Đó là Điền Giang. Anh ta không làm việc ở Tấn Lĩnh mà làm việc ở Thủ đô.
Diệp Phàm nói thật.
- Điền Giang, tôi chưa từng nghe nói qua.
Trần Khai Minh ngẫm nghĩ một chút lắc lắc đầu. Loại người như ông ta không có trình độ để tiếp xúc với người như thế này.
Diệp Phàm thấy hơi buồn tiểu, liền đi đến buồng vệ sinh.
- Dùng bữa thôi dùng bữa thôi.
Diệp Thần Tây nói.
Đúng lúc này, có một giọng nói từ bên ngoài truyền vào:
- Lão Diệp, ở nhà sao?
- Vâng, Bí thư Dương, mau vào đây đi!
Diệp Thần Tây vừa nghe thấy, khẩn trương đứng lên đi ra ngoài cửa.
Thấy Bí thư huyện ủy Cổ Xuyên – Dương Thần Chính đang đứng ở bên ngoài cửa, Bí thư cầm theo mấy hộp quà tặng. Chắc là chút rượu thuốc lá cùng với thuốc bổ rồi.
- Ha hả, hôm này lão gia trở về. Vừa đi ngang qua, muốn vào đây xin chén trà uống.
Dương Thần cười nói, cùng Diệp Thần Tây đi vào bên trong.
- Bí thư Dương, còn nhớ tôi không? Ha ha ha…
Trần Khai Minh đột nhiên cười lớn chạy ra chào đón.
- Bí thư Trần à, xin chào xin chào!
Dương Bình Minh vừa thấy, cũng tiến về phía Trần Khai Sáng bắt tay cười ha hả.
- Bí thư Trần, không phải là trưởng phòng Trần sao?
Diệp Cường xen vào một câu, thằng này có vẻ xảo quyệt cà lơ phất phơ ở Trung Quốc đây.
- Diệp Cường, chắc cậu chưa biết. Trưởng phòng Trần vừa mới được điều đến huyện Xương Đức Đức Bình đảm nhiệm nhân vật số một rồi.
Dương Thần vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893559/chuong-2784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.