- Tôi coi sự thật là chứng cứ, nếu sự thật chứng minh lời nói của đồng chí Dương Nghĩa là lời nói dối, thì Sở công an tỉnh chẳng những yêu cầu y thậm chí lập án điều tra, bắt y chịu trách nhiệm về việc này.
Đồng chí Diệp Phàm, chẳng lẽ anh phải can thiệp vào việc phá an của cơ quan công an sao? Tuy nói cơ quan Công an nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy nhưng cơ quan công an cũng có phương án phá án riêng.
Chính phủ can thiệp vào việc phá án của cơ quan công an là vi phạm quy định. Tôi nghiêm túc nói với cậu hành vi của cậu là hành vi vi phạm quy định nghiêm trọng.
Hồ Quý Thiên tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo cấp trên về hành vi này của cậu.
Hồ Quý Thiên bắt đầu ra giọng cấp trên với Diệp Phàm.
- Ha ha, đồng chí Quý Thiên, tôi đã bao giờ nói không có chứng cứ không? Vể lượng nước của trạm phát điện Hồng Cốc chúng tôi đã điều tra trước.
Diệp Phàm nhếch miệng cười, quay sang Mễ Nguyệt nói:
- Đưa tài liệu có liên quan cho các đại biểu của Mặt trận tổ quốc.
Mễ Nguyệt vừa phát tài liệu vừa nói:
- Đây là thống kê về lượng nước của Cục Điện lực huyện Hồng Lĩnh.
Tuyệt đối không phải là giả tạo. Trong tài liệu có ghi đại khái cũng không khác gì của Dương Nghĩa vừa nói. Cho nên, Dương Nghĩa nói chính là sự thật cũng không có chút giả dối nào.
Nhưng thật ra trạm trưởng Thôi Tân Viễn lại nói thế, rốt cuộc y muốn che dấu điều gì?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/894094/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.