Buổi tối, Diệp Phàm giải quyết xong chuyện của mấy người Triệu Tứ, về nhà là 11 giờ rồi.
Vừa mới đi đến cổng, phát hiện một bóng người đang ngồi xổm dưới gốc cây. Thấy Diệp Phàm xuống xe, người đó liền bước tới, hô lên:
- Chủ tịch thành phố, anh đã về rồi.
- Ông là….
Diệp Phàm nhất thời không nhớ ra.
- Chủ tịch thành phố, tôi là cục trưởng cục Đất đai Trần Đông.
Trần Đông vội vàng nói, người này cúi lưng xuống trông giống một con tôm vậy.
- Có việc gì không?
Diệp Phàm nhìn qua thấy Trần Đông đang cầm trong tay chai rượu.
- Có chuyện gấp muốn nói với chủ tịch thành phố.
Trần Đông nói.
Hai người đi vào đại sảnh, Chu Đông Đông đã bưng ấm chè đến.
- Có chuyện gì thì ông mau nói đi, tôi đi làm cả ngày nên cũng hơi mệt.
Diệp Phàm nhìn Trần Đông thản nhiên nói.
- Chủ tịch thành phố, tôi đã làm sai rồi…
Trần Đông cúi đầu nói.
- Biết sai để sửa là được, tuy nhiên, không phải anh đến là chỉ đơn giản là để nhận sai thôi chứ?
Diệp Phàm nói.
- Chủ tịch thành phố, tôi muốn báo lại với anh một đại sự. Thôi Thanh ở cục Đất đai thời gian trước.
Trần Đông nói ra chuyện Thôi Thanh sai Ngưu Đản công kích Diệp Phàm.
- Anh có chứng cứ của Thôi Thanh và Lưu Nhất Tiêu không? Bằng không, tôi có chút nghi ngờ về tính xác thực của chuyện này.
Diệp Phàm cố ý nói, thực ra trong lòng hắn đã nổi giận với Đào Thiên rồi.
- Tôi mới kiếm được từng này thôi, Thôi Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/894941/chuong-1746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.