Khi Thiệu Quần trở lại bệnh viện trời đã rạng sáng, Lý Trình Tú đứng ở hành lang chờ hắn, lúc tỉnh dậy anh nhìn thấy chiếc áo vest khoác lên mình liền biết là Thiệu Quần đã trở về.
Chờ từ tối hôm qua đến trời gần sáng, đến khi trong hành lang vắng lặng của bệnh viện vang lên thanh âm giày da, ánh mắt của Lý Trình Tú chợt nong nóng, sự quen thuộc giữa anh và Thiệu Quần dường như đã đạt tới trình độ chỉ cần nghe thanh âm bước đi liền có thể nhận ra.
Thiệu Quần đi khá nhanh, chút ánh sáng chợt soi rọi qua lớp cửa sổ vào hành lang, trong tích tắt khi Lý Trình Tú nhìn thấy hắn, anh dường như cảm thấy mũi mình cứ cay cay, tâm trạng hệt như đứa trẻ trốn học đi bị nhà trường báo cho phụ huynh vậy.
Lý Trình Tú cúi đầu nắm chặt lấy chiếc áo vest của đối phương đi vào phòng, Thiệu Quần im lặng theo sau.
Trên đoạn hành lang, gió đêm cứ gào thét vào mặt, Thiệu Quần nắm lấy tay anh: "Chuyện này là bất ngờ không liên quan gì tới anh, anh đừng nghĩ nhiều.
"
"Anh không nghĩ gì hết, ngày mai anh viết đơn xin từ chức, sau này anh chăm con thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.
"
"Là tự anh muốn từ chức hay người khác ép anh?" Thiệu Quần đè xuống tâm trạng lên tiếng hỏi.
"Tự anh muốn từ chức.
" Lý Trình Tú không muốn đề cập đến chuyện giữa anh và Thiệu Văn cho hắn nghe, anh không muốn Thiệu Quần vì mình lại xảy ra mâu thuẫn với người trong nhà.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-tu-tinh-thuy-luu-tham/2472758/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.