"Chính ngươi không có cảm giác nha? Ngu ngốc!" Đoạn Thủy Vũ liếc hắn một cái." Có phải ngươi cũng không biết ta rất thích ngươi?"
Diêm Thiên Mạc khẽ cười yếu ớt."Dĩ nhiên không biết." Thành thật mà nói, nghe nàng say rượu nói ra lời thật lòng, cảm giác thật là không phải tốt bình thường.
Đoạn Thủy Vũ bực mình trừng mắt nhìn hắn một cái."Ngu ngốc!" Đột nhiên ánh mắt lại chuyển thành thương hại. "Thật ra thì ngươi không biết cũng đúng, bởi vì ta cố gắng ẩn giấu, sợ bị người khác nhìn ra. . . . . . Ngươi biết không? Ngay cả chính ta cũng không thể tin được. . . . . ."
"Hả?" Diêm Thiên Mạc giương cao tuấn lông mày, lặng lẽ đợi nàng nói tiếp.
"Ta rất thích, rất thích ngươi. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ xoay mình để toàn thân mềm nhũn như con chi chi dính chặt trên người của hắn, như đứa nhỏ tìm nơi ấm áp. "Nhưng ta không thể biểu hiện ra, bởi vì ta là thê tử chưa cưới của Diêm Đào, ta sao có thể thích ngươi đây? Chuyện này tuyệt đối không thể để cho người khác biết. . . . . . Cho nên ngay cả bản thân ta cũng giả vờ không biết. . . . . . Như vậy người khác nhất định cũng không biết."
"Nàng thật khổ cực." Diêm Thiên Mạc vê vuốt sợi tóc đen nhánh mềm mại của nàng, trong con ngươi đen như mực là nụ cười dịu dàng.
"Ta cũng vậy, cảm thấy mình thật khổ cực." Đoạn Thủy Vũ dùng sức gật đầu, giống như đồng ý với hắn.
"Ta cũng không muốn thích ngươi. . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-vuong-doat-phi/1629466/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.