“...” Mặt Dư Việt Hàn đen lại.
Không đợi anh mở miệng nói chuyện, Tiểu Lục Lục đang nằm trong lòng anh, vừa nghe thấy chị xinh đẹp không trở lại, ngay lập tức rơm rớm nước mắt.
“Cha đã đồng ý để cô ấy quay lại, là do cô ấy không chịu trở về.” Dư Việt Hàn thoáng thấy công chúa nhỏ của mình muốn khóc, lập tức trầm giọng giải thích.
“Cha xấu xa, là cha chọc chị xinh đẹp tức giận.”
“...”
“Giờ thì hay rồi, chị ấy không bao giờ trở lại nữa.” Tiểu Lục Lục mím môi, buồn bã chui vào trong ổ chăn.
“...” Vòng tay trống rỗng, trái tim anh như bị người khác móc rỗng.
Khuôn mặt đẹp như tạc kia lập tức sa sầm lại.
Không khí xung quanh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ trên người anh đóng thành băng.
Thân hình cao lớn chậm rãi đứng dậy từ trên giường.
Ngón tay thon dài ưu nhã chỉnh lại cổ áo, môi mỏng khẽ mở, “Quản gia, chuẩn bị xe.”
“Cậu chủ, cậu định...” Quản gia kinh ngạc mở to hai mắt.
“Đi bóp chết Niên Tiểu Mộ!” Dư Việt Hàn nghiến răng nghiến lợi nói, lướt qua người quản gia mà ra ngoài.
…
Chung cư.
Niên Tiểu Mộ vừa mới ngủ thì chuông cửa vang lên.
Tiếng chuông như gọi hồn, cô bật dậy, giơ tay vò đầu mình.
Híp mắt, sờ soạng về phía cửa.
Hai lần liên tiếp bị đánh thức, sự bực bội vì bị phá giấc ngủ đã lên tới đỉnh điểm, Niên Tiểu Mộ mở tung cửa ra.
“Dây dưa mãi thế? Tôi đã nói, trừ khi Dư Việt Hàn tự mình đến mời tôi, nếu không tôi sẽ không đồng ý…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/1958880/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.