Đóa Đóa nói xong thúc giục Cửu Vương gia, “Yên tâm đi, ta thật sự không có việc gì, đợi nữa sẽ không còn cơ hội.”
Do dự một chút, Cửu Vương gia cắn răng nhổ một sợi lông chim của mình, “Giữ cho tốt, vạn nhất gặp nguy hiểm, ngươi còn có cơ hội thuấn di, có điều khoảng cách không xa, chỉ khoảng hai ba bước”.
Nhưng nếu vận khí tốt, còn có thể cứu mình một mạng.
“Thuấn di? Dịch chuyển tức thời à? Đóa Đóa thực kinh ngạc, “Cái này rất quý phải không? Cho ta vậy ngươi làm sao bây giờ?”
Mỗi Vũ Linh quả thật chỉ có một sợi lông chim duy nhất là có thể giúp họ thuấn di, có điều. . . .
Cửu Vương gia lắc lắc đầu, “Sau này trả ta là được, nếu để ngươi bị thương, có lẽ Mộ Dung sẽ nhổ trụi lông ta!”.
Đóa Đóa không nhịn được nở nụ cười, bắt lấy con chim hồng nhỏ trước mặt, “Kỳ thật ngươi cũng là bạn bè của ta, sợ ta bị thương phải không?”.
“Ai nói!” Cửu Vương gia chết sống không thừa nhận, “Ta sẽ lập tức quay lại!”
Nói xong liền vung cánh, bóng hình nho nhỏ càng lúc càng xa tấm lưới.
Mạc Lương Ngôn rời nước lâu nay, lần này trở về có rất nhiều chuyện phải xử lý, thật sự không có khả năng sẽ quay về trong thời gian một nén nhang.
Mà thực tế hắn cũng không về, theo lý mà nói, Đóa Đóa chỉ cần an tâm đợi Cửu Vương gia đi báo tin về là được.
Có điều. . . . . . tục ngữ nói thế sự khó lường a.
Cửu Vương gia vừa đi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461312/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.