” Nếu Mộ Dung chịu nghe người khác khuyên, cũng sẽ không cùng Tiểu Bụi đánh thành như vậy.”
Đang muốn nói tiếp, Cửu Vương gia đột nhiên ngừng một chút, nghi hoặc, “Có người đến? Cao thủ. . . . . .”
Đóa Đóa run sợ, lặp đi lặp lại liên tục ra dấu cho Cửu Vương gia.
Cửu Vương gia tỉnh ngộ, sửa miệng, nhưng vẫn dùng giọng điệu đó, “Là Hoàng Phủ Dật trở về?”
Mạc Lương Ngôn sắp tới tẩm cung liền ngừng bước, nhíu mày.
Tẩm điện còn có người khác? Hơn nữa là người biết võ?
Nhưng sao hắn chỉ nhận thấy hơi thở của một người?
Hơi suy nghĩ, hắn bước nhanh hơn, mạnh mẽ vào trong tẩm điện, mặt đầy sát khí, “Người nào!”
“. . . . . .” Tẩm điện một người một chim kinh ngạc nhìn hắn.
“Biểu ca, huynh. . . . . .”
Đóa Đóa rất kinh ngạc, nàng không nghĩ Mạc Lương Ngôn lại bại lộ chuyện hắn biết võ công nhanh như thế.
“Các người. . . . . .”
Mạc Lương Ngôn vẻ mặt “kinh ngạc”, “Không có ai? Ta nghe thấy có người nói chuyện mới tiến vào.”
“Là đại gia ta nói chuyện.” Cửu Vương gia tự đại ôm cánh.
“Đây là con phá điểu lúc trước?”
Mạc Lương Ngôn chuyển mắt tới Cửu Vương gia, “Không chỉ là màu lông, chúng nó nhìn không giống nhau.”
“. . . . . .” Lực quan sát thật nhạy bén! Đóa Đóa kinh thán.
Nhưng mà năng lực làm người ta kinh thán như vậy lại ở trên người đối thủ mình, hiển nhiên không phải chuyện khiến người ta cao hứng.
Đóa Đóa không trả lời, Cửu Vương gia đã bay tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461350/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.