Trong đầu suy nghĩ về vấn đề này, Đóa Đóa xuống giường, mặc y phục, sau đó liền đi mở cửa sổ, muốn hít thở một chút không khí trong lành.
"Hửm. . . . . . Ơ?"
Vốn là một tiếng thở dài lại dùng một tiếng nghi vấn để kết thúc, Đóa Đóa kinh ngạc nhìn Hoàng Phủ Hạo ở ngoài cửa sổ .
"Sao ngươi lại ở đây?"
"Đương nhiên là chờ nàng thức dậy."
Hoàng Phủ Hạo cười mang theo tà khí nói không nên lời, giống như tình thế bắt buộc mà nhìn Đóa Đóa chằm chằm.
"Thì ra người của Vân gia sớm đã chẳng biết đi đâu, những chuyện làm ăn trước kia có cái đã ngừng kinh thương, có cái thì đã chuyển nhượng, Đóa Đóa, nàng nói xem đã có chuyện gì xảy ra?"
Đây là tin tức mà thủ hạ hắn đã điều tra suốt đêm có được, sau khi hắn biết liền lập tức đến đây, đứng ở bên ngoài, chờ nàng thức dậy.
Ách. . . . . . Đóa Đóa đổ mồ hôi lạnh .
"Khụ, cha nương ta mệt mỏi, muốn về hưu đó thôi, tiền của nhà ta đã quá nhiều, mấy đời xài cũng không hết."
Đóa Đóa cố sức khiến giọng điệu mình lộ ra vẻ xem nhẹ tiền bạc.
"Vậy sao?"
Hoàng Phủ Hạo không buông tha nàng, "Nhưng lại có người nói rằng người của Vân gia đã sớm chạy trốn, vậy những người xuất hiện vào ngày đại hôn của nàng lại là chuyện như thế nào?"
". . . . . ."
Ngày đại hôn nàng còn không biết Thái tử là tên đại bịp bợm, nên chuyện gì cũng không quan tâm đến.
Hơn nữa khi ấy nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461634/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.