Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Sau khi giải quyết nhóm người Thẩm gia, nhóm của Quang thu hoạch phải nói là rất tốt. Bọn họ bây giờ đã là nhà giàu mới nổi rồi. Đáng nói nhất không phải là số £mà họ kiếm được mà là bốn cái giới chỉ. Mặc dù giới chỉ không quá đắt nhưng nó cũng là một món hàng sa sỉ không phải nhóm người xuất thân nông dân như nhóm Nhiếp Ly có thể có được. Mặc dù chỉ là loại thường ( khoảng 2m3 không gian) nhưng thế đã là quá tốt với họ rồi. Không phải lo nghĩ về hậu cần nhóm người lại tiếp tục hướng tới thành phố Cần Thơ ở phía nam nơi tọa lạc của học viện Hoa sen. Thu hoạch khá nhất vẫn là Quang. Sau khi đánh bại vài tên tu sĩ hắn phát hiện ra tu sĩ từ cấp sĩ trở đi sau khi đánh bại hắn sẽ thu được exp cùng TDB. Mặc dù không thể thăng cấp do thiếu công pháp nhưng hắn vẫn rất vui vẻ vì từ nay hắn có thêm một phương pháp cầy mới. Bên cạnh đó, từ giờ Quang cũng nhận được sự tin tưởng của nhóm Nhiếp Ly hơn. Giá trị tình cảm của họ bây giờ đều hơn 80 tức là mức bạn bè thân thiết rồi. Hiếu kì về các món đồ kia ( súng,lựu đạn khói) của nhóm người Nhiếp Ly được Quang đổ hết lên đầu vị sư phụ ở ẩn của mình. Ngoài ra hắn cũng cho Đỗ Trạch bắn thử một phát C408C và kết cục là nghịch ngu còn đánh đu với đời Đỗ Trạch bị súng giật tung hàm. Và hiện nay anh đang được băng bó và kiêng đồ nếp cùng thịt gà một tháng. Tranh thủ thời gian đi đường nhàm chán của nhóm Quang ta sẽ giới thiệu qua về thế lực chung lập Học viện cho chuyến đi đỡ nhàm. Đầu tiên các học viện là một thế lực chung lập. Họ hiếm khi can thiệp vào các hoạt động của nhóm thế lực khác. Họ chỉ quan tâm đến lợi ích của nhóm mình. Thứ hai là Tầm ảnh hưởng của các học viện là vô cùng lớn vì rất nhiều tu luyện giả khởi đầu từ các học viện và nắm giữ nhiều chức vụ quan trọng trong các nhóm thế lực khác. Ta có thể ví von như thế này: các học viện giống như những con quái vật ngủ say. Đúng vậy bình thường thì các học viện có quan hệ hài hòa nhưng khi bị sâm phạm thì họ lại là một mối nguy hiểm vô cùng to lớn. Đúng như vậy, bình thường chiến lực của học viện không lớn lắm nhưng khi cần thiết họ có thể nhờ vả những người cựu học sinh của mình giúp đỡ thì lúc âý sức mạnh của họ không có một thứ thế lực nào muốn đối đầu nhưng việc nhớ vả này cũng không phải lúc nào cũng có thể thực hiện được. Thứ ba là giữa các học viện luôn cùng nhau cạnh tranh về nhiều mặt họ mở chi nhánh ở mọi quốc gia và các vùng lãnh thổ để chiêu mộ học sinh và đào tạo tại đó chỉ các học sinh có tiềm lực mới được đưa về tổng bộ ở vùng đất thánh để đào tạo. Thứ tư là họ thường nắm kiểm soát về nhiều mặt trên vùng đất học chiếm được mặc dù trên danh nghĩa nó vẫn thuộc chính phủ hay tổ chức chính quyền bản địa. Họ cũng nắm trong tay nhiều nguồn tài nguyên quan trọng để tu luyện. Đồng thời chính phủ cũng coi họ là công cụ để đào tạo tu luyện giả nâng cao quốc lực nên cũng ủng hộ nên mối quan hệ giữa hai bên khá hòa hợp.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau