Trước kia, trong khu rừng tối mù, nàng cũng từng múa may, lúc đó Tây Môn Phiêu Tuyết chỉ cảm thấy nàng đang phát bệnh, thế nhưng giờ nàng níu cột trúc uốn éo qua lại, chàng cứ cảm thấy khí huyết rạo rực. Có điều, dù rạo rực đến mấy, cũng không thể biểu hiện ra ngoài. Chàng là ai chứ, là Tây Môn Tam thiếu gia ngọc thụ lâm phong, khí độ phi phàm, thế nên sao có thể thất lễ chỉ vì nữ sắc? Nghĩ vậy dù Tây Môn Phiêu Tuyết chăm chú nhìn cặp đùi trắng nõn, thon dài tuyệt đẹp nhưng bề ngoài vẫn nhất định giả bộ bình thản như không.
Nam Cung Cửu vừa hát vừa nhảy, lại còn phải nháy mắt đưa tình, nhẹ nhàng tiến tới bên chàng, rút chiếc khăn tay, nhẹ lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán chàng, lau từ trán xuống gò má, từ gò má xuống cằm. Đôi mày lá liễu, cặp mắt đào hoa, chiếc mũi thẳng dài, làn da trắng trẻo, đôi môi hồng thắm, hơi thở ấm nóng không ngừng phả lên cổ nàng. Nam Cung Cửu phát hiện phu quân mỹ nam của nàng thực sự quá mức quyến rũ, thế là trong vô thức cúi đầu nhẹ nhàng trao chàng nụ hôn.
Đây không phải lần đầu tiên, nhưng lại là lần khiến trái tim nàng rung động nhất, bởi vì đôi môi của nàng đã có chút cảm giác dị thường. Nam Cung Cửu kích động, hô vang trong lòng, Tây Môn Phun Huyết rốt cuộc cũng có phản ứng với phụ nữ rồi! Nàng vốn định tiếp tục tấn công, ai ngờ chỉ trong khoảnh khắc, nàng đã bị ép dưới thân người Tây Môn Phiêu Tuyết, đón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/que-cung/489312/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.