Anh quay đầu lại nhìn anh ta.
Giám đốc bộ phận hành chính hơi sửng sốt, trong lòng thấp thỏm không yên. Ôi, có phải anh vừa mới nói chuyện quá thành thực rồi không, có phải rất thiếu não rồi?
Nếu mà đắc tội với CEO, coi như xong.
"Nói tiếp."
"Tính cách Hoàng Nhạc Nhạc vốn rất ôn hòa, nhẫn nhục chịu đựng, không thích cạnh tranh với người khác, cô vẫn luôn yên yên ổn ổn làm tốt công việc, mặc dù không có biểu hiện rất xuất sắc, nhưng cũng không để cho người ta bắt bẻ, mãi đến lễ hoan nghênh ngày ấy, cô mới trở thành tiêu điểm chính mà mọi người chú ý, là nhân vật nữ chính trong các câu chuyện trà dư tửu hậu* của mấy bà tám."
*trà dư tửu hậu: chỉ câu chuyện phiếm về đủ mọi đề tài giữa bạn bè sau khi đã thưởng trà hay uống rượu ở đây có nghĩa là buôn dưa lê ạ, để buôn dưa lê không hay nên tớ mạn phép để nguyên văn
Giám đốc bộ phận hành chính dừng lại một chút,
"Có người hâm mộ, có người ghen tỵ, nhưng mà còn có nhiều người chờ xem kịch vui hơn."
Bốn tháng rồi. . . . . . Cô lại không hề nói gì, ở trước mặt anh, làm như chuyện gì cũng không có mà cười vui vẻ như vậy. Trong ngực Tịch Hoa Nguyệt dâng lên một nỗi đau lòng.
"Ở trong công ty cô ấy cũng không có bạn bè sao?"
"Cô và Sắc Hoa có tình cảm rất tốt, đáng tiếc sau khi Sắc Hoa gả cho Tổng giám đốc tập đoàn Đoàn thị liền từ chức, tuy vậy nghe nói Hạ Uy bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/queo-cua-dung-phai-quy-luu-manh/447496/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.