“Như vậy cậu nói cậu không thông qua?” Đoạn Kích Âm chuyển động người dưới ghế da, ánh mắt lành lạnh nhìn về phía Phong Tiêu Dương.
Lại đem giọng bắt chước phải giống như đúc. Cậu đứng đối diện Đoạn Kích Âm, vô lực gật đầu, “Cái đó đạo diễn nói,” Phong Tiêu Dương đột nhiên đổi giọng đổi biểu tình, ngón tay chỉ vào Đoạn Kích Âm ở đối diện giống như Phương Thạch Ngọc đã chỉ cậu, “Từ lúc nào Ly Dương ảnh thị ngay cả loại hóa sắc này cũng ký? Đọc thoại mà như học thuộc lòng! Trên mặt không có nửa điểm biểu tình, ngay cả động tác tay chân cũng không! Cho dù dáng vẻ của cậu có đẹp hơn thiên tiên đi nữa thì tôi cũng sẽ không chọn cậu!”
Đoạn Kích Âm: "..."
Đoạn Kích Âm đưa tay đẩy đầu ngón tay của cậu ra, “Mắt Phương Thạch Ngọc mù sao? Cậu diễn kém ở chỗ nào?” Nói thật Đoạn Kích Âm có chút ngạc nhiên, năng lực bắt chước cao như vậy, sẽ diễn không tệ đi. Dĩ nhiên càng tốt hơn, nếu Phong Tiêu Dương không chỉ bắt chước lời nói của Phương Thạch Ngọc.
Phong Tiêu Dương cúi đầu suy tư một chút, “Chắc là bị mù mắt.”
Đoạn Kích Âm khẽ cười, “Được rồi, nếu không thông qua thì thôi, cậu về trước đi.”
Cậu nhùng nhằng không bước đi, “Vậy kế tiếp có còn thử vai không?” Ánh mắt cậu sáng rực nhìn chằm chằm Đoạn Kích Âm.
Đoạn Kích Âm lắc đầu, “Tạm thời sẽ không có, đợi thông báo đi, gần đây công ty tương đối bận rộn.”
Phong Tiêu Dương nhíu mày, “Sẽ không trốn chứ?”
Đoạn Kích Âm cười, “Cậu nhóc nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-su-la-thu/1096604/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.