Nhưng chuyện này tuy là chuyện nàng bận lòng nhất, lại không có cách nào nóng vội được.
Trước mắt quan trọng nhất vẫn là ngày mai còn phải đến Quốc Tử Giám tiếp tục lên lớp, nhưng lại không biết tiết đầu là lúc nào.
Tang Kỳ trở về phòng sớm hơn thường khi, tắm một cái rồi đi ngủ.
Có chút ưu sầu nghĩ, đa số các vị tiến sĩ đều không vừa mắt nàng, bạn cùng lớp lại có vẻ không dễ đối phó, lại thêm cái tên Yến Vân Chi tính tình khiến người ta bó tay toàn tập kia...!Con đường học tập này chỉ sợ là không dễ chịu.
Không ngờ rằng, sợ cái gì thì cái đó liền tới, ngày thứ hai nàng vừa mới rảo bước đi vào phòng học, liền thấy trên bàn của mình có thêm một tờ giấy.
Mở ra xem xét, phía trên lưu loát viết hơn một trăm chữ to đùng, tuy rằng nhiều nhưng so với tám chữ hôm qua Yến Vân Chi nói còn dễ hiểu hơn nhiều.
Tang Kỳ tổng kết một chút, đại khái nội dung là nói tan học xong chớ có đi về ngay.
Cũng mất công viết ý tứ đơn giản như vậy thành phức tạp thế này, nàng thật nể sự kiên nhẫn của người này.
Nhìn chỗ tên người gửi, chỉ thấy hai chữ to như rồng bay phượng múa, Diêm Diễm.
Vậy là hiểu, đây sợ là tiểu công tử Diêm gia mới bị mình cự tuyệt hôm qua.
Không khỏi bật cười, hoá ra viết nhiều như vậy không phải để khoe khoang tài tình, mà là tức giận đến nỗi không ngăn được nhổ nàng.
Nhìn kỹ lại thấy trên thư chỉ viết tên người đe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-tu-giam-co-mot-nu-de-tu/2254943/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.