“Mua đều là những thứ bình thường, không tốn bao nhiêu tiền, tẩu tử có thai không tiện đi lên trấn, cho nên chúng ta liền mang về”. Kỳ Việt vừa nói vừa đem đồ vật nhét vào trong tay Lâm Sinh.
“Phiền hà các ngươi luôn nhớ đến”. Mũi Ngô Ngọc Lan chua xót, mẹ ruột của nàng chưa từng lo lắng xem nàng có ăn được ngủ được hay không, hai người Kỳ Việt lại luôn thời thời khắc khắc nhớ đến.
Bên này, Lương thị nhìn thấy tướng mạo cùng cách ăn vận của hai người, cũng đoán được họ là ai. Thôn nàng cũng có mấy cái ca nhi cô nương gả qua đây, mỗi lần trở về thăm nhà sẽ nói đến vài câu chuyện mới mẻ thú vị, từ trong miệng họ thường nghe được tên hai người này, biết hai người đối tốt với khuê nữ nhà mình, càng khiến nàng thêm lưu tâm.
Đây xem như là lần đầu tiên gặp tận mắt, Lương thị im lặng dò xét, chỉ cảm thấy Hà Lăng giống y như trong lời đồn gương mặt kiều diễm ướt át, nhìn bộ dạng không giống ca nhi đứng đắn.
Còn Kỳ Việt, quả nhiên là thiếu gia nhà có tiền, ra tay rất hào phóng, nhiều đồ như vậy phải tốn không ít tiền thật khiến nàng đỏ con mắt, qua lại với người như vậy, trong tay con gái không có tiền mới là lạ.
“Hai vị này chính là Kỳ tiểu tử cùng Lăng ca nhi a?” Thấy không ai lên tiếng giới thiệu mình với bọn họ, Lương thị liền tự mình mở miệng.
Sau khi nghe Ngô Ngọc Lan kể về sự tình kia, ấn tượng Hà Lăng với nương nàng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-an-huong-da/2693034/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.