Cái nóng của mùa hạ luôn khiến người phiền lòng, Hà Trân lại càng như vậy, nhất là lúc nghe được tin tháng trước Trịnh Việt Phong và Hứa Hoa đã đính hôn, quả thực khiến y vặn nát chiếc khăn lụa trong tay.
Lúc trước y còn nghĩ người kia có vị mẫu thân khó đối phó như vậy, người như Hứa Hoa chắc hẳn không thể lọt vài mắt xanh của nàng, người ta chỉ cần động ngón tay cũng có thu thập y.
Không nghĩ tới kết quả hoàn toàn không như y tưởng tượng. Dựa vào cái gì bọn họ một người hai người đều có thể gả cho lang quân như ý, còn y lại phải mỗi ngày miễn cưỡng treo lên nụ cười với một lão già.
“Sắc mặt đệ đệ không tốt lắm, là bị nóng sao?” Lưu thị ôm nhi tử ngồi trên ghế, tỏ vẻ lo lắng, nhưng trong lòng lại đang cười trên nỗi đau của người khác, muốn dấu cũng dấu không được.
Hà Trân ngước mắt nhìn nàng, nhìn thấy trên tóc nàng còn cắm cây trâm, thứ này là bên trong hộp trang sức Mã lão gia đưa tới, Tiền thị cho nàng cái này, cho Trịnh thị một cái vòng tay, cho y một cái trâm cài tóc để cho Mã lão gia nhìn còn lại bao nhiêu thì Tiền thị độc chiếm.
“Còn không phải sao, thời tiết nóng nực, nhưng tẩu tử ngày ngày phòng không gối chiếc, sợ rằng còn cảm thấy lạnh đâu.” Hà Trân cười lạnh, nghiêng đầu nhìn về hướng phòng cũ của Hà Lăng, nơi đó bây giờ đang dùng để nhốt Hà Phú.
Lưu thị bị y dẫm lên chỗ đau, há miệng muốn mắng chửi người lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-an-huong-da/2693036/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.