Sau khi tất cả dị thường biến mất, Klein nhẹ nhàng thở ra, xem xét kỹ hoàn cảnh trong căn nhà, sau đó chọn lựa một địa điểm có chút ánh trăng chiếu rọi, bóng đen không quá đậm để đứng, tránh né bất thình lình bị tập kích.
Mà trải nghiệm vài giây vừa rồi, làm cho anh có suy đoán đối với những bóng dáng mơ hồ bên ngoài bức màn và tiếng gầm nhẹ như dã thú:
Bọn họ chính là những thi thể trước đó phát ra lời vô nghĩa "Hornacis... Flegrea..." trong giáo đường!
Lúc Klein xuyên tường rời khỏi giáo đường, toàn bộ bọn họ từ chỗ cao nhìn xuống, chuyển hướng về phía ngọn nến kia, trên đường không xuất hiện bóng dáng tới lui, đợi cho Klein "Thao túng lửa" từ xa, dập tắt ánh nến, tất cả lại giống như lần trước!
Khi trăng đỏ rõ ràng, linh tính tăng cường, ảnh hưởng của "nam châm" trong giáo đường đối với thị trấn nhỏ sương mù sẽ trở nên mạnh mẽ, có thể thao túng thi thể đi qua đi lại, ngụy trang thành bộ dáng bình thường? Nếu quả thật là như vậy, ánh sáng có lẽ là thứ hấp dẫn chú ý của "người thao túng". Trong loại tình huống này, không tắt lửa đúng lúc, bị xác nhận nơi phát ra, vậy có khả năng sẽ phát sinh sự việc cực kỳ kh*ng b*. Ừm, không thể ỷ vào năng lực "Thao túng lửa", liên tục chuyển hướng "tầm mắt" của những bóng dáng bên ngoài... Klein tự nhắc nhở bản thân một câu, chuyển dùng thị giác "Dây linh thể", đánh giá bánh mì, khoai tây thịt bò cùng rượu nho màu đỏ thẫm trên bàn ăn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q4-ke-bat-tu/2982606/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.