Chuẩn bị giai đoạn đầu cho việc sáng tạo ra thành phố con rối khá buồn chán và lằng nhằng, chí ít Klein cho là vậy.
Trong cung điện cổ xưa rộng lớn, Klein ngồi trên chiếc ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ", vừa cầm bút máy, dùng giấy bình thường, biên soạn ra tên tuổi, vận mệnh của từng con rối, vừa để cho các con "Trùng linh hồn" chui ra khỏi thân thể, tổ hợp thành các phân thân ở bên cạnh.
Đám Klein này có người ngồi dưới đất, có người chiếm hai mươi mốt chiếc ghế xung quanh "Kẻ Khờ", có người cụ thể hóa ra giường ngủ, nằm lên trên...
Sau đó, họ lần lượt gọi những quyển sách khác nhau trong đống đồ ra, nghiêm túc đọc.
Những quyển sách kia bao gồm:
"Làm thế nào để sản xuất rượu ngon".
"Điều hành đoàn tàu".
"Bách khoa toàn thư làm điểm tâm ngọt".
"Tu dưỡng bản thân dành cho mục sư".
"Sổ tay sửa chữa các loại máy móc gia đình và công tơ gas, đèn tường khí gas".
"Đồ ăn ngon Desi".
"Nghiệp vụ quản lý cảng khẩu".
"Cơ sở pháp luật".
"Tạp chí "Thẩm mỹ phụ nữ"..."
Những con rối này cần nắm giữ các tri thức chuyên nghiệp, như vậy họ mới có thể sắm vai giống với nhân vật của mình, để các phương diện của người này trở nên chân thật hơn, cho dù có người từ ngoài đến nói chuyện và tương tác với nhau cũng sẽ không để lộ ra sơ hở.
Nếu chỉ đơn thuần là nhớ những tri thức này thì đối với Klein mà nói không có bất cứ khó khăn nào, nhưng anh phải thực sự nắm giữ chúng và ứng dụng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q7-nguoi-treo-nguoc/2984233/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.