Phượng Thiên Tuyết vô cùng khiếp sợ, Hiên Viên Nguyệt Triệt... Vì sao đối với nàng tốt như vậy?
"Vì sao... đối tốt với ta như vậy?".
"Chúng ta là người một nhà, không phải sao?". Hiên Viên Nguyệt Triệt ý cười thâm sâu, Phượng Thiên Tuyết chỉ cảm thấy da gà đều nổi lên.
Không phải đâu, Hiên Viên Nguyệt Triệt này tuyệt sắc vô song, nhưng mà vì hắn ngại độc... Cho nên mới tìm một nữ nhân sao?
Nam tử như vậy, một ngày chân chính xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, đây chính là sẽ làm cho vô số thiếu nữ phương tâm (trái t(r)ym thiếu nữ :v) đại động!
Một bóng đen nhẹ nhàng hạ xuống, trong nháy mắt xách Phượng Thiên Tuyết lên, Hiên Viên Nguyệt Triệt sắc mặt trầm xuống, "Khuynh Thành! Ngươi nhẹ nhàng một chút!".
Nam tử kia hừ nhẹ một tiếng, không thể làm gì khác hơn là từ xách lên đổi thành ôm vào lòng, nắm cả hông của Phượng Thiên Tuyết, nhẹ nhàng nhảy đi khỏi phạm vị nhìn thấy của Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Hiên Viên Nguyệt Triệt lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, nhìn thấy nơi Phượng Thiên Tuyết biến mất, trong mắt xẹt qua một tia hờn giận không rõ ràng!
"Khụ khụ...". Sắc mặt của Hiên Viên Nguyệt Triệt trong nháy mắt trắng bệch, xung quanh lập tức xuất hiện bốn thị vệ, "Điện hạ!".
"Điện hạ! Thương thế của ngươi chưa tốt hoàn toàn, làm sao có thể tùy tiện dùng mê hồn thuật?". Một giọng nói nữ tử vang lên, một thị vệ đưa một viên đan dược đưa đến bên môi Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Hiên Viên Nguyệt Triệt nuốt đan dược xuống, sắc mặt mới chậm rãi khôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/1888105/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.