Vẻ mặt hai ả hung dữ, tay nắm chặt, tuy mấy ả chỉ cấp một cấp hai, song đối với một người từng là đại tiểu thư phế vật cũng đủ để bắt nàng rồi.
"Hỗn xược! Một bầy nô tài chó chết cũng dám bất kính với đích nữ Phượng gia như thế! Bản tiểu thư thấy các ngươi chán sống rồi!". Phượng Thiên Tuyết cười lạnh, hai ả vẫn không hề dừng lại, thế nhưng tay còn chưa bắt được Phượng Thiên Tuyết đã thấy có một bóng mờ lướt qua mặt!
"Bốp bốp!".
Hai tiếng giòn vang, đám nha hoàn ở tạp vụ phòng đều không thấy Phượng Thiên Tuyết ra tay như thế nào, chỉ thấy hai mụ già ngã lăn một góc, ôm bụng rên rỉ.
U Trúc ngây người, mới mấy năm không gặp tiểu thư, vậy mà đại tiểu thư đã lợi hại như thế rồi!
Trương ma ma cũng trợn mắt, không thể tin nổi cảnh này.
Phượng Thiên Tuyết nhìn chung quanh một vòng, thấy không ai dám nhìn tiếp, còn không dám thở mạnh, bèn bước nhanh đến phía trước, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trương ma ma.
"Trương ma ma, để ta tự vả ngươi hay cho ngươi tự vả?".
Đầu Trương ma ma đầy mồ hôi lạnh, bà là người của Lâm thị đó, thứ tiểu thư phế vật này tự nhiên lợi lạnh như vậy, nhưng mà chắc cũng không bằng phu nhân đâu ha?
"Ngươi ngươi... Vì sao muốn trừng phạt bà già này?". Trương ma ma bị chấn kinh còn chưa kịp lấy lại tinh thần, lắp bắp nói.
"Vì sao à? Chỉ vì ngươi dám nhục mạ đích nữ Phượng gia!". Phượng Thiên Tuyết lười lắm lời với ả, trước đây Trương ma
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/1888115/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.