Đào Tĩnh tới Hầu phủ, Tuyên Trọng An báo cho Uyển Cơ một tiếng rồi sai người tới Khương phủ, gọi cữu mẫu đến đây bần bạn với mẫu thân trong hai ngày.
Khương Đại phu nhân dẫn theo con dâu tới, Tuyên Khương thị cứ vui mừng mãi.
Tuyên Trọng An lại tìm Đồ quản gia, đánh tiếng cho quản sự nương tử đắc lực và nha hoàn là mọi việc liên quan đến yếc tiệc tiếp khách trong nhà đều để hắn sắp xếp.
Hứa Song Uyển lại hỏi việc vặt trong phủ thì thấy mọi chuyện đều được bố trí thoả đáng.
Đến đêm, nàng còn chưa hỏi hắn, chỉ là nhìn hắn một lúc, đang suy nghĩ nên hỏi hắn như nào thì Tuyên trưởng công tử mở miệng: “Trước đây ta phân thân cũng không có cách, không rảnh quan tâm nàng nhiều, hiện giờ xấu mặt chút, đã nhàn hơn xưa nên muốn phân ưu cho phu nhân, cũng báo đáp tình nghĩa phu nhân sinh con dưỡng cái cho ta.”
Trong lời nói của hắn chứa tình ý mặn nồng, Hứa Song Uyển vô thức mỉm cười.
Nửa đêm nàng tỉnh lại, hắn đang dựa đầu vào cổ nàng ngủ say, Hứa Song Uyển lại nhắm mắt lại, cảm giác trái tim mình như được thổi từng tia gió mát, vững chắc kiên cố.
Lại có người vá tim nàng.
“Phu quân.” Hứa Song Uyển khẽ gọi hắn một tiếng, trong giọng nói chỉ lộ ra vui mừng chỉ riêng mình biết.
Nàng vui mừng vì trên đường đi luôn có người quý trọng, đặt nàng vào chỗ quý giá nhất trong lòng bọn họ.
Nàng sẽ sống kiên cường và tốt hơn khi có bọn họ.
**
Ngày 23 tháng 3, trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-duc-hau-phu/1942663/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.