Cửa thành bắc huyện Cừ Sơn, có một ngã tư đường, tửu lâu cùng quán cơm san sát.
Huyện Cừ Sơn này, thành trấn không lớn cũng không có đặc sản gì, nhưng là nơi giao thông trọng yếu, người qua lại đặc biệt nhiều, bởi vậy đa số cửa hàng bên đường là cung cấp chỗ ăn ngủ.
.
.
Triển Chiêu dẫn Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương vào thành.
Tiểu Tứ Tử nhìn trái nhìn phải: “Nhiều khách điếm quá, chúng ta ở chỗ nào đây?”
Triển Chiêu suy nghĩ một chút, hỏi Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương: “Hai đứa giúp ta nhìn xem tên của khách điếm hay tửu lâu nào có chữ nhật[日].”
“Có chữ nhật?” Tiểu Tứ Tử chớp mắt mấy cái: “Giống như Chiêu Chiêu[昭昭] sao?”
Triển Chiêu gật đầu, đưa tay qua, chính xác ngay trên má của Tiểu Tứ Tử, nhéo nhéo.
“Chúng ta đi tiếp một lát đi, vừa đi vừa tìm.” Tiêu Lương dắt ngựa đi phía trước, cùng Tiểu Tứ Tử một trái một phải nhìn.
“Đây có một tửu lâu tên Nhật Tình.” Tiêu Lương dừng ngựa, hỏi Triển Chiêu.
Triển Chiêu suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Hẳn là không phải.”
“Miêu Miêu ở đó có Nhật Nguyệt Lâu.” Tiểu Tứ Tử chỉ vào một tửu lâu phía trước nói.
“Nhật Nguyệt…” Triển Chiêu nói với Tiêu Lương: “Tiểu Lương Tử, ngươi giúp ta đi hỏi xem trong điếm từng có người nào tên Trầm Hạo từng ở lại không.”
“Được.” Tiêu Lương chạy đi, một lát sau trở về: “Triển đại ca, chủ quán nói không có người này.”
“Vậy sao…” Triển Chiêu hơi thất vọng, tỏ ý bảo tiếp tục tìm.
Ba người lại đi đi một chút, Tiểu Tứ Tử nói: “Miêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368362/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.