Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường lòng vòng ở bến đò một lúc, cũng không tra ra được manh mối hữu dụng nào, trong sông càng không phát hiện tung tích Tiểu Hồng, liềm tạm thời ly khai, đến tửu lâu dùng bữa.
Đến một tòa tửu lâu gần cửa thành, Bạch Ngọc Đường cảm thấy rất sạch sẽ thanh nhã, liền cùng Triển Chiêu vào trong.
Vừa lên lầu, đã thấy có chút chuyện không đúng… Vì tiểu lâu rất mới, dường như chỉ vừa khai trương được một ngày.
“Mùi sơn thật nồng a.” Triển Chiêu nhịn không được nói.
“Nhị vị công tử, mời lên lầu, hai vị dùng gì?”
Bạch Ngọc Đường nghĩ một chút, đi nhanh vài bước lên tửu lâu nhìn quanh, chân mày nhíu chặt, quay lại hỏi: “Chưởng quỹ, các ngươi vừa khai trương sao?”
“Hắc hắc, không dối ngài, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta khai trương buôn bán!” Hỏa kế cười ha hả trả lời: “Có điều trước đây cũng đã là khách điếm, cho nên sửa lại rất nhanh.”
Triển Chiêu nghe xong, trong lòng khẽ động: “Tên trước khi đổi là gì?”
“Nga, là Triêu Huy Lâu a.”
Hỏa kế nói một câu như sấm rền, đánh cho Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường sững sờ tại chỗ ——- Triêu Huy Lâu! Là khách điếm trước đây Triển Hạo từng thuê phòng, sau đó để lại chứng cứ, tại sao chỉ trong một đêm đã đổi chủ?!
“Chưởng quỹ và hỏa kế trước kia đâu?” Triển Chiêu hỏi.
“Ta cũng không biết, nơi này là do một vị công tử bán cho ta.” Hỏa kế nghĩ một lát: “Bán cho ta nửa tháng trước.”
“Nửa tháng…” Triển Chiêu mờ mịt, hỏa kế Triêu Huy Lâu trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368391/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.