Lý Phi Phàm chết kì lạ, cũng rất bất ngờ.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vừa đi đến gần thi thể xem thử đã thấy không được bình thường —— vết thương trên người tử thi, hoặc cũng có thể nói là tình trạng chết, gần như là giống hệt Tiễn Đại Hữu!
Nếu nói là do Tiễn Đại Hữu gặp phải Ẩn Sơn lúc nửa đêm, vậy không lý do gì Lý Phi Phàm lại thấy Ẩn Sơn giữa thanh thiên bạch nhật, mà lại không có người khác thấy, chỗ này là quan đạo, người đến người đi rất nhiều, không thể không có người chứng kiến.
“Có ai thấy được hắn chết thế nào không?” Triển Chiêu hỏi các bộ khoái nghe tin mà đến.
Thế nhưng hỏi qua một lượt người qua đường và cả thủ thành, mọi người đều nói không thấy người biết bay nào, càng không thấy ngọn núi nào đột nhiên xuất hiện.
Bạch Ngọc Đường lẫn Triển Chiêu đều nhíu mày ——- giữa ban ngày, giữa tình trạng bất kì ai cũng có thể tình cờ nhìn thấy, mà xé đầu một người sống xuống, chuyện này phải là người thế nào mới làm được? Hai người bọn họ đều biết công phu, đây đó liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy chuyện này rất không đơn giản.
Ngụy Thiếu Trường và Ngụy Nguyệt Nga cũng đuổi theo đến, vừa nhìn lập tức kinh hãi, Ngụy Nguyệt Nga hoảng hốt giật áo ca ca hỏi: “Ca, thế này có phải do quỷ ma không?!”
Ngụy Thiếu Trường cau mày lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng không nói gì.
.
.
Sau đó, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường gọi người đến đưa thi thể về nha môn, Công Tôn và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368438/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.