Lần này Lý Phi Thường đi một nước cờ hiểm, muốn mượn tay bọn Triển Chiêu để trừ khử quái nhân kia, cũng xem như hắn tính toán hay, nhưng xem ra hắn không ngờ mình đã cho mọi người thêm nhiều manh mối hơn.
Đương nhiên, trong đó cũng có một phần do vận may, chẳng hạn như đoạn lụa cổ của Vấn Sơn Kim Nhân, hoặc chẳng hạn như Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường có thể bắt sống được quái nhân đó không.
Nhưng, mọi người đều cảm thấy, khả năng Lý Phi Thường không biết bí mật của đoạn lụa cổ là rất nhỏ, ngoại trừ việc muốn mượn đao giết người, hắn còn có mưu đồ sâu xa nào nữa không?!
Tiếp theo, còn lại hai vấn đề khó giải quyết:
Thứ nhất, bọn họ phải làm thế nào để thuyết phục các bách tính đang phẫn nộ, hoặc nói là, thay đổi cục diện bất lợi hiện nay? Thứ hai, làm sao để khiến quái nhân kia mở miệng, khai thác thêm manh mối từ hắn.
“Đoàn bách tính đang kích động ngoài kia phải giải quyết thế nào?” Bọn Triển Chiêu nhìn hết về phía Công Tôn.
Công Tôn cũng đành chịu, mọi người đã thành thói quen rồi, có chuyện xảy ra thì phản ứng đầu tiên sẽ là chờ hắn nghĩ cách. Đành nói: “Hiện tại là khó cả đôi đường, nói cách khác, cũng là thời điểm quan trọng nhất! Chúng ta phải cẩn thận từng bước, nắm vững toàn cục, nếu đi sai đường có khả năng sẽ uổng phí toàn bộ.”
Triển Chiêu sờ cằm: “Chúng ta giả như đồng ý, thừa nhận đã bắt được yêu quái Ẩn Sơn, đây cũng xem như tương kế tựu kế,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368451/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.