Thời điểm Cự Khuyết rời vỏ không mang hàn quang như dĩ vãng mà là huyết quang đỏ sẫm. Nói đến cũng lạ, có lẽ là do trên bảo kiếm dính máu nên kiếm rút ra mới có huyết quang.
Nhưng vấn đề là, Cự Khuyết là bảo kiếm vô cùng sắc bén, không có khả năng dính máu mà không chảy xuống. Nói cách khác, máu là ở trên vỏ đao .
Cự Khuyết hoàn toàn ra khỏi vỏ, đồng thời máu bắn ra dính lên mặt Triển Chiêu!
Ngay lúc hắn bị sát ý che lấp mọi cảm giác, thống khổ bị mất đi Bạch Ngọc Đường bức bản thân đến giới hạn, trước mắt Triển Chiêu bỗng nhiên hiện lên một cảnh tượng...
Giữa đêm khuya, tiếng rồng ngâm khi Cự Khuyết rời vỏ đánh thức hắn... cảnh tượng đêm qua nháy mắt ùa về, tuy chỉ nháy mắt nhưng cũng rất rõ ràng. Triển Chiêu nhớ đêm qua hắn đột nhiên cảm thấy rất buồn ngủ vô thức thiếp đi! Sau đó hắn nghe thấy tiếng binh khí tương giao vô cùng kịch liệt, giữa hỗn loạn, hắn chỉ nhớ Bạch Ngọc Đường tay không cầm lưỡi kiếm lộ ra khỏi vỏ của Cự Khuyết, máu tươi đỏ rực chảy vào vỏ kiếm, cùng Cự Khuyết đọng lại trong vỏ rồi hắn đặt kiếm bên người mình. Trong nháy mắt, hai mắt Bạch Ngọc Đường phòng đại trước mắt Triển Chiêu _ "Miêu nhi, đừng để ảo giác mê hoặc, mau tỉnh lại !"
Theo giọng nói của Bạch Ngọc Đường từ từ nhỏ dần, Triển Chiêu cảm thấy ý thức nháy mắt trở lại, đồng thời... cảnh tượng trước mặt xảy ra biến hóa. Mỹ cảnh tựa như ảo mộng biến mất, thủ nhi đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368684/quyen-9-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.