Triển Chiêu vào Khai Phong từ khi còn là thiếu niên coi như đã thành công mở ra một tương lai tràn đầy hứa hẹn, nhưng cũng từ đó người tới cầu hôn ùn ùn không dứt. Mặc kệ là bà mối giới thiệu hay là trên giang hồ gặp phải , nam, nữ đẹp, xấu, thú vị, không thú vị, phú gia, bần hàn, một tốp lại một tốp nhưng Triển Chiêu thủy chung vẫn luôn cảm thấy _ yêu đương cái gì, loại chuyện này thật không có căn cứ.
Hồi Triển đại hiệp chưa gặp Bạch Ngũ gia thì rất thiên chân vô tà ( dạ vâng anh ngây thơ trong sáng :v ) chứ không phải như bây giờ, cả ngày chỉ chực xù lông. Lúc ấy Triển hộ vệ _ dùng lời của đại nương trù phòng Khai Phong phủ thì là: ăn được ngủ được vui vẻ hạnh phúc, mỗi ngày đều cười hì hì, có chút trẻ con.
Sáng sớm, có thể thường xuyên nhìn thấy thói quen của Triển hộ vệ là nhảy lên nóc nhà cao nhất Khai Phong phủ, vừa súc miệng vừa ngắm cảnh, ùng ục ùng ục mấy cái rồi phun xuống vườn hoa trong viện. Thỉnh thoảng sẽ có người xui xẻo đi ngang bị phun trúng thì khó tránh khỏi việc ướt nhẹp. Về phần là Triển đại hiệp cố ý phun trúng ngươi hay là vô ý thì cũng không ai rảnh mà truy cứu. Người bị phun nhiều nhất là Bàng Thái Sư, bất quá chờ hắn lau sạch nước rồi ngẩng lên tìm thì nơi nào còn có bóng dáng Triển Chiêu, ngay cả một cọng lông mèo cũng không thấy.
Dùng câu Bao đại nhân hay nói thì cái này gọi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368686/quyen-9-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.