1
Nhiều năm sau đó, khi đã dẫn đầu quân phản binh tiến thẳng đến kinh đô, ta vẫn nhớ về cái đêm tối đen kịt cha ôm ta dặn dò chuyện hậu sự ấy.
Nhà ta rất nghèo.
Dù chúng ta ở vùng đất Giang Nam trù phú và đông đúc, trong nhà có đến tám mẫu nương dâu, kể cả khi bà nội và mẹ ta nổi tiếng gần xa với tay nghề nữ công dệt lụa hoa thì nhà ta cũng vẫn chẳng thể khấm khá hơn.
Ngoài ra, ngày mười lăm mỗi tháng còn phải nộp thuế đều đặn. Thuế đinh, thuế ruộng, lao dịch* ép cha ta đến còng cả người; lụa thêu tinh xảo, gấm dâu**, tất cả đều phải dâng lên cho các đại nhân trong triều.
*Nguyên raw là ba từ dưới đây:
算赋: Là loại thuế dựa trên số lượng người trong hộ gia đình, thường áp dụng cho các hộ dân cư. Loại thuế này có thể hiểu là thuế thân, đánh vào cá nhân hoặc hộ gia đình.
丁役: Là nghĩa vụ lao động bắt buộc (lao dịch),chủ yếu dành cho người đàn ông trong các hộ dân cư. Những người này phải thực hiện lao động công ích cho nhà nước, như xây dựng công trình công cộng hoặc phục vụ trong quân đội.
田租: Là thuế đất đai, đánh vào diện tích đất canh tác mà người dân sở hữu hoặc sử dụng. Đây là một loại thuế nông nghiệp dựa trên diện tích đất trồng trọt của mỗi hộ gia đình.
** Đoạn này nguyên raw là 精米丝绣 桑锦, tui có đi tra thử thì là:
“精米” nghĩa là hạt gạo tinh xảo, biểu thị cho sự tỉ mỉ, tinh tế trong quá trình sản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-loan-the-dang-ho/161293/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.