Tạ Khuynh cảm thấy vận khí của mình thật chẳng ra làm sao. Thời điểm nàng ở trong cung, mỗi ngày cẩu tử đều loay hoay ở Minh Trạch cung vội sống vội chết, sao cứ cố tình mỗi khi nàng xuất cung, cẩu tử lại biến thành kẻ vô công rỗi nghề đi loạn khắp nơi?
Ở một địa phương như Tây đại doanh cả năm hắn tới không được hai lần mà cũng gặp mặt, đây là cái duyên phận quái quỷ gì?
[ nghiệt duyên! ]
[ thật con mẹ nó nghiệt duyên! ]
Tạ Đạc không thấy Tạ Khuynh trả lời, vừa nôn nóng vừa dè chừng truy vấn:
"Hắn không biết ngươi xuất cung?"
Lúc trước nàng chỉ nói phụ thân biết, lại không nói Bệ hạ có biết không.
Tạ Khuynh chột dạ nhìn sang hướng khác.
Tạ Đạc sụp đổ.
Không cần hỏi nữa, chỉ cần nhìn vài biểu cảm này của Tạ Khuynh là có thể trực tiếp biết được đáp án.
Nàng chuồn êm khỏi cung.
Nàng sắp bị Hoàng đế bắt ngay tại chỗ.
Nàng......
Tạ Khuynh đẩy hắn một cái, thấp giọng hỏi Tạ Đạc: "Lều vải của ngươi ở đâu? Ta qua đó."
Tạ Đạc tức giận đến mắt nổ đom đóm, lại không thể làm gì, cũng không thể trơ mắt nhìn nàng bị Bệ hạ bắt gặp tại chỗ, sau đó liên lụy toàn bộ Tạ gia.
Nói địa điểm xong, Tạ Khuynh cầm mũ sa lên chuẩn bị đi ra ngoài, ai biết vừa xốc mành lều lên liền hỏa tốc buông xuống, sau đó luống cuống tay chân mang mũ sa.
Tạ Đạc đang định hỏi, liền thấy rèm doanh trướng bị xốc lên từ bên ngoài, một bóng dáng cao gầy đi vào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1156937/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.