Lạc Thanh Hàn không động đũa, vô cảm nhìn Tiêu Hề Hề.
“Điện hạ đừng ngây ra đó, mau ăn đi, cá này siêu ngon luôn!”
Nói xong, nàng gắp một miếng cá bỏ vào bát của Lạc Thanh Hàn.
Lạc Thanh Hàn cau mày, nhìn miếng cá trong bát.
Nàng dùng đũa của mình gắp cho hắn, trên đũa hẳn là có nước bọt của nàng?
Hắn muốn dạy bảo nàng vài câu, nhưng thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ vì được ăn cá của nàng, hắn không nói được lời nào.
Bỏ đi.
Trong cung hiếm thấy nữ nhân nào dễ thỏa mãn như vậy, tùy nàng đi.
Lạc Thanh Hàn cầm đũa, chuẩn bị xong tâm lý, mới gắp miếng cá trong bát bỏ vào miệng.
Tiêu Hề Hề đầy mong đợi hỏi “Có ngon không?”
Lạc Thanh hàn yên lặng buông đũa, cầm tách trà uống một hơi, mới áp được vị cay nghẹn vừa rồi.
Tiêu Hề Hề còn muốn gắp cho hắn, nhưng hắn lạnh lùng từ chối.
“Ta không thích ăn cay, nàng ăn đi.”
Tiêu Hề Hề rất thất vọng “Ớt thơm như vậy, mà người lại không thích ăn.”
Lạc Thanh Hàn không thích ăn cay, cũng không hứng thú với món có khẩu vị nặng, hắn quen ăn thanh đạm, ít gia vị, giữ nguyên hương vị của món ăn càng tốt.
Điều này hẳn liên quan đến tính cách của hắn.
Hắn không thích mấy thứ lòe loẹt sặc sỡ, hắn thích mộc mạc đơn giản.
Kế đó các món khác cũng lần lượt được dọn lên.
Mấy món được nấu lại, đa phần là món thanh đạm, hợp với khẩu vị của Lạc Thanh Hàn.
Sau bữa trưa, Tiêu Hề Hề định nghỉ trưa, nhưng bị Lạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370765/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.