Tiêu Hề Hề tách hai hạt hướng dương rồi bỏ vào miệng, thích thú thưởng thức.
Lạc Thanh Hàn nhìn về phía mấy cây hoa hướng dương đó.
Vốn hắn nghĩ hoa hướng dương chỉ để ngắm, không ngờ Tiêu Hề Hề lại xem chúng là một trong những nguồn thực phẩm.
Nữ nhân này thật sự chỉ nghĩ đến mỗi chuyện ăn thôi.
Tiêu Hề Hề lấy hạt hướng dương làm đồ vặt sau bữa cơm, vừa ăn vừa tản bộ với Thái tử.
Lạc Thanh Hàn nghe tiếng gà vịt kêu, cả tiếng cắn hạt dưa của nữ nhân bên cạnh, tâm trạng thoải mái yên bình ngoài dự liệu.
Lúc ngủ trưa, Tiêu Hề Hề chủ động xin ngủ trên ghế sập.
Dù tối qua đã có kinh nghiệm ngủ cùng nhau, ngủ một lần hay ngủ hai lần không khác biệt gì, nhưng nếu được chọn, nàng vẫn thích ngủ một mình hơn.
Lạc Thanh Hàn nhìn nàng chằm chằm “Sao lại không muốn ngủ cùng ta? Nàng cảm thấy ta có vấn đề gì à?”
Tiêu Hề Hề xấu hổ nói “Điện hạ ở trong lòng thần thiếp là nam nhân hoàn hảo nhất thế gian, dù thần thiếp nhìn người ba ngày ba đêm cũng không nhìn ra vấn đề gì. Thần thiếp không ngủ với người, vì tư thế ngủ của thần thiếp xấu lắm, sợ quấy rầy người nghỉ ngơi.”
“Không sao, ta không chê nàng.”
Tiêu Hề Hề không nói nên lời.
Xem ra nam nhân này sẽ không dễ dàng tha cho nàng.
Nàng chỉ có thể chấp nhận số phận.
Lạc Thanh Hàn dang tay “Giúp ta cởi áo.”
Tiêu Hề Hề ngoan ngoãn giúp hắn cởi áo, hầu hạ hắn lên giường nghỉ ngơi.
Nàng nằm xuống bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370766/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.