Lạc Thanh Hàn không nói gì.
Sự thật chứng minh, dù hắn không làm gì, phụ hoàng cũng chưa chắc hoàn toàn tin hắn, ngược lại tạo cho người khác cảm giác hắn dễ bắt nạt, đến mức thỉnh thoảng có kẻ lại muốn giết hắn.
Nếu hắn đã ngồi trên ngôi vị Thái tử, vậy không thể lùi bước.
Hôm nay, trước khi hắn mở lời muốn Lại bộ và Hình bộ, hắn đã đoán được phụ hoàng sẽ chỉ giao Hình bộ cho hắn.
Trên thực tế, với hắn mà nói, Hình bộ dễ kiểm soát hơn.
Hắn không thể ăn hết một miếng béo bở như vậy trong một lần, nếu phụ hoàng thật sự giao Lại bộ cho hắn, đến lúc đó mọi người càng để ý đến hắn, ngược lại làm hắn kiêng dè nhiều điều, không thể phát huy được.
Lúc này, mọi người đều im lặng, Thường công công cuối cùng cũng tìm được cơ hội.
“Điện hạ, Lý trắc phi đưa canh cho người, người có muốn dùng bây giờ không? Hay đợi lát nữa mới dùng?”
Lạc Thanh Hàn không nhìn Thường công công, lạnh lùng nói.
“Không ăn, mang đi.”
“Vâng.”
Thường công công dứt khoát cầm hộp thức ăn lui ra ngoài.
Hắn ra khỏi cung Minh Quang.
Lúc này Lý trắc phi và Thải Vân còn đang chờ ở cửa, thấy Thường công công cầm hộp thức ăn đi ra, vừa vặn là chiếc hộp Lý trắc phi mang tới.
Lý trắc phi lập tức tiến lên, mong chờ hỏi “Thế nào? Điện hạ ăn canh chưa? Ngài ấy thấy mùi vị thế nào?”
Thường công công bất đắc dĩ lắc đầu “Điện hạ hiện giờ rất bận, không có thời gian ăn canh, người mang canh về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370933/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.