Tiêu Hề Hề sợ Thái tử sẽ làm thật, nàng nhanh chóng nhận lỗi.
“Điện hạ bình tĩnh chút đi, thần thiếp biết sai rồi, thần thiếp cam đoan sau này mỗi ngày sẽ khổ tu, tuyệt đối sẽ không đọc sách truyện khẩu vị nặng như vậy nữa!”
Lạc Thanh Hàn “Mỗi lần nàng đều nói nàng biết sai rồi, nhưng nàng chưa từng sửa.”
Tiêu Hề Hề “Thần thiếp nhất định sẽ sửa! Thần thiếp có thể thề, nếu thần thiếp vẫn không hối cải, thì phạt thần thiếp sau này sẽ không được ăn thịt nữa!”
Lời thề này với nàng quả thật quá tàn ác rồi.
Lạc Thanh Hàn bèn tin nàng một chút.
Hắn cũng không có ý định làm thật với nàng.
Dù gì cả thời gian và địa điểm đều không phù hợp với việc này.
Nhưng hắn phải dạy cho nàng một bài học.
Nhìn dáng vẻ thành thật hoảng sợ của nàng, xem ra biết sai thật rồi.
Lạc Thanh Hàn buông cằm nàng ra, nhưng vẫn vòng tay qua eo nàng.
Hắn trầm giọng hỏi “Nàng biết mình sai ở chỗ nào chưa?”
Tiêu Hề Hề “Thần thiếp không nên lén giấu số sách truyện đó.”
Lạc Thanh Hàn “Còn gì nữa?”
Tiêu Hề Hề “Thần thiếp không nên giấu số sách truyện đó ở chỗ Đại hoàng tử.”
“Còn gì nữa?”
Tiêu Hề Hề suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra, bèn hỏi “Còn gì nữa?”
Lạc Thanh Hàn mặt không đổi sắc nhìn nàng “Xem ra nàng vẫn chưa hoàn toàn nhận ra mình sai ở chỗ nào.”
Tiêu Hề Hề rụt rè nói “Xin Điện hạ cho chút gợi ý.”
Lạc Thanh Hàn không nói gì, chỉ yên lặng nhìn nàng.
Hai người gần đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1371372/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.