Không Thiền kiểm tra khóa cửa phòng, khóa cửa trước vẫn còn nguyên vẹn, chứng tỏ có người đã dùng chìa khóa mở khóa.
Căn phòng đó chỉ có hai chiếc chìa khóa, một ở trong tay Không Thiền, một ở trong tay Thiên Nhất đạo nhân.
Rõ ràng là do Thiên Nhất đạo nhân dùng chìa khóa mở cửa.
Mà bây giờ Thiên Nhất đạo nhân nói không biết gì, chứng tỏ muốn giả ngu đến cùng.
Không Thiền bình tĩnh nhìn Thiên Nhất đạo nhân.
Thiên Nhất đạo nhân có thể cảm nhận được Không Thiền tức giận, nhưng ông không hề sợ.
Ông là quan chủ của Tam Thanh Quan, có danh tiếng cao trong thành Thịnh Kinh, dù Không Thiền nghi ngờ ông, chỉ cần không thể đưa ra bằng chứng thuyết phục, Không Thiền cũng không thể làm gì ông.
Còn về phần Không Thiền có hận ông hay không, ông càng không quan tâm.
Dù sao ông và Không Thiền cũng không phải người cùng đường.
Ông thậm chí còn ước gì Không Thiền có thể mau chóng cút khỏi đây.
Cuối cùng, Không Thiền không nói gì, sắc mặt u ám bỏ đi.
Sáng sớm hôm sau.
Tiêu Hề Hề ăn xong bữa sáng, lên xe ngựa rời cung.
Xe ngựa của nàng tình cờ gặp xe ngựa của Không Thiền ở cổng cung.
Không Thiền được xa phu đỡ xuống xe, bọn họ nhìn thấy một cỗ xe ngựa chạy ra khỏi cung, lập tức lùi lại tránh sang một bên.
Tiêu Hề Hề vén một góc rèm xe.
Ánh mắt nàng nhìn về phía Không Thiền.
Giác quan của Không Thiền rất nhạy bén, nhận thấy có người đang nhìn mình, lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa lúc gặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1371772/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.