Lúc Tiêu Hề Hề đi, Tiêu Tri Lam nước mắt lưng tròng.
Tiêu Khải Minh không giả vờ thờ ờ nữa, chạy theo ra ngoài cửa, hét với bóng lưng rời đi của nàng.
“Rốt cuộc tỷ đi đâu vậy? Đệ có thể tiễn tỷ đi!”
Tiêu Hề Hề dừng bước, vẫy tay với hắn “Không cần, đệ chăm sóc tốt cho mình và muội muội, sau này muội muội phải dựa vào đệ bảo vệ rồi!”
Nắng mai chiếu lên mặt nàng, khiến nụ cười của nàng vô cùng ấm áp.
Tiêu Khải Minh ngơ ngác nhìn nàng.
Cho đến nhiều năm sau, khi hắn nhớ lại cảnh tượng này, từng chi tiết vẫn rất rõ ràng.
Không hề bị phai mờ.
Sau đó Tiêu Hề Hề đến chỗ của Lệ Khinh Ngôn.
Lệ Khinh Ngôn đã thay quan phục, đang định đến viện Hàn Lâm làm việc thì thấy Tiêu trắc phi đến.
Y vội hành lễ “Nương nương sao lại đến đây?”
Tiêu Hề Hề “Ta có chuyện muốn nói với ngươi, Hoàng đế băng hà rồi.”
Nét mặt Lệ Khinh Ngôn tức thì thay đổi.
“Chuyện này thật sao?”
Tiêu Hề Hề “Ta sẽ không đem chuyện này ra đùa, hôm nay Thái tử về kinh, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, ngài ấy sẽ trở thành Hoàng đế Đại Thịnh kế tiếp. Nếu ngươi một lòng phò tá ngài ấy, tiền đồ ngày sau sẽ rộng mở, từng bước lên mây.”
Lệ Khinh Ngôn nghe thấy có gì đó không ổn trong lời của nàng.
“Nương nương cố ý đến đây chỉ để nói với thần mấy chuyện này thôi sao?”
Tiêu Hề Hề “Ta còn có một chuyện cần ngươi giúp.”
Lệ Khinh Ngôn nói “Nương nương cứ dặn dò.”
Tiêu Hề Hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1371797/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.