Thanh Tùng lấy hết can đảm mở miệng “Phía Thận Hình Ti nói, chuyện này có thể …… có thể có liên quan đến vị ở thái miếu.”
Bây giờ ở thái miếu, chỉ có Thái hoàng thái hậu.
Tiêu Hề Hề ngạc nhiên hỏi “Người mua chuộc Nhu Cúc hãm hại Trần tiệp dư là Thái hoàng thái hậu?”
Thanh Tùng lập tức quỳ xuống, sợ hãi suýt khóc “Quý phi nương nương cẩn trọng lời nói! Chuyện này chỉ là lời một phía từ Nhu Cúc, vẫn chưa tìm thấy bằng chứng, Quý phi nương nương tuyệt đối đừng nói bậy, lỡ để người khác nghe thấy, sẽ không có lợi cho người!”
Tiêu Hề Hề phớt lờ lời khuyên của hắn.
Nàng trực tiếp đứng dậy, nói “Bãi giá Thận Hình Ti, bổn cung muốn nói chuyện riêng với Nhu Cúc.”
Bất kể Nhu Cúc bị bức cung nhận tội, hay bị người khác lợi dụng, chỉ cần nàng tận mắt nhìn thì sẽ biết sự thật.
Thanh Tùng không dám can ngăn, chỉ đành vội vàng chuẩn bị xe ngựa.
Đội nghi trượng của Quý phi chậm rãi rời cung Vân Tụ, đi đến Thận Hình Ti.
Xe ngựa dừng trước cổng Thận Hình Ti.
Tiêu Hề Hề vừa xuống xe, đã nhìn thấy Lưu ti chính dẫn một đám người vội vã chạy ra ngoài.
Tất cả đồng loạt hành lễ với Quý phi.
Tiêu Hề Hề không phí lời với bọn họ, trực tiếp hỏi “Nhu Cúc ở đâu? Bổn cung muốn gặp nàng.”
Nàng vừa nói xong, sắc mặt của Lưu ti chính liền tái nhợt.
Không chỉ Lưu ti chính, nét mặt của đám người đi theo cũng thay đổi, trông dáng vẻ rất hoảng sợ.
Tiêu Hề Hề thấy có gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1372229/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.