Sau khi Tiêu Hề Hề và Uất Cửu từ biệt hai bổ khoái, qua mấy lần dò hỏi, bọn họ đã thành công tìm thấy nhà cũ của Uất gia.
Tuy nói là nhà cũ nhưng sau khi sửa sang xây lại, nó đã biến mới hoàn toàn, nói là nhà mới cũng không quá.
Chỉ là cánh cổng nhưng được xây vô cùng hoành tráng.
Uất Cửu lấy chìa khóa ra mở ổ khóa đồng treo trên cổng.
Dùng sức đẩy mạnh cánh cổng nặng nề ra.
Khung cảnh bên trong ngôi nhà như một bức họa cuộn tròn từ từ hiện ra trước mặt bọn họ.
Uất Cửu đứng ở cổng ngơ ngác nhìn Uất gia trước mặt, hồi lâu sau mới nhấc chân bước qua ngưỡng cửa cao.
Gã vừa đi vừa nhìn.
Mọi thứ xung quanh khiến gã cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Cuối cùng gã dừng lại trước cửa một phòng ngủ.
Cánh cửa đã bị khóa.
Uất Cửu thử từng chiếc chìa khóa, cuối cùng cũng mở được cửa.
Tiêu Hề Hề thò đầu vào nhìn thử.
Qua cách bày trí của căn phòng, có thể thấy đây là phòng ngủ của một cặp vợ chồng.
Hẳn là phòng của Uất tiểu thư và chồng mình.
Cũng là nơi mà Uất tiểu thư bị kẻ khác giết hại.
Căn nhà được xây phỏng theo nhà cũ của Uất gia. Kết cấu và đồ đạc bên trong giống hệt như trước khi căn nhà bị thiêu rụi.
Người có thể phục hồi căn nhà đến mức này phải là người rất quen thuộc với căn nhà.
Uất Cửu đứng giữa phòng nhìn chung quanh.
Vì Giang thúc thường xuyên đến đây dọn dẹp, dù không có người ở vẫn vô cùng sạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1372519/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.