Thấy Thẩm Khinh Trĩ vui vẻ, Tiền Tam Hỉ cũng vui lây, bèn nói: "Chủ tử, còn có chuyện vui nữa ạ."
Thẩm Khinh Trĩ nhướng mày nhìn Tiền Tam Hỉ: "Còn nữa?"
Tiền Tam Hỉ tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Chuyện vui này bệ hạ còn chưa hạ chỉ, nhưng tiểu nhân đã nghe Giản công công nói rồi, ông ấy dặn tiểu nhân chuẩn bị chu đáo cho chủ tử, cuối tháng Tám này chúng ta sẽ cùng Bệ hạ đến bãi săn Đông An, bệ hạ muốn tổ chức thu săn đúng hạn."
Mắt Thẩm Khinh Trĩ sáng lên, lần này là vui mừng thật sự: "Thật sao?"
Tiền Tam Hỉ đáp: "Tất nhiên là thật rồi, Giản công công có thể lừa tiểu nhân, chứ không thể lừa chủ tử ạ."
Đúng là vậy, xem ra năm nay dù trong cung có chuyện gì xảy ra, Tiêu Thành Dục cũng nhất định phải đến Đông An vi trường* để săn bắn.
*vi trường là bãi săn hoàng gia.
Đây vốn là lệ cũ của hoàng thất Đại Sở, chỉ là tiên đế sức khỏe yếu kém, đừng nói cưỡi ngựa bắn cung, ngay cả cửa cung cũng không ra được, cho nên tổ chế này đã bị bỏ trống nhiều năm nay.
Thời gian trôi qua, những người như Tô thị đại diện cho tầng lớp huân quý không thể không có ý kiến. Xét cho cùng, lúc khai quốc, chính là những vị huân quý này cùng Cao Tổ hoàng đế vào sinh ra tử, mới có được Đại Sở phồn vinh thịnh vượng ngày nay, người mới thay người cũ, ai mà vui vẻ cho được.
Nay Đại Sở trọng văn, tuy không xem nhẹ võ, nhưng hàng năm nếu thiếu đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-trong-sinh-thanh-cung-nu/1375221/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.