Tiêu Thành Dục không hề ngạc nhiên trước những lời của Thẩm Khinh Trĩ, hắn rũ mắt xuống nhìn đôi môi đỏ mọng vừa được tô son của nàng, đột nhiên mỉm cười.
Nụ cười của Tiêu Thành Dục như hoa xuân nở rộ, vẻ lạnh lùng trên mặt hắn tan biến trong nháy mắt, khiến lòng người ấm áp.
Thẩm Khinh Trĩ lại bị nụ cười của hắn làm cho lóa mắt. Nhưng nàng còn chưa kịp phản ứng gì, thì Tiêu Thành Dục đã cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi ấm áp của nàng.
Hơi thở của Thẩm Khinh Trĩ như ngừng lại.
Trên người Tiêu Thành Dục chỉ có mùi long diên hương trầm lắng, thoang thoảng, rất dễ chịu.
Còn hương vị trong miệng hắn, dĩ nhiên chỉ còn lại mùi quýt mà nàng vừa đút cho hắn. Hơi ngọt, hơi chua, cũng hơi chát.
Nhưng quýt rất ngon, nụ hôn này cũng có chút ngọt ngào.
Tiêu Thành Dục một tay ôm lấy eo nàng, khóa chặt nàng trong vòng tay mình, thân thể cao lớn cường tráng của nam nhân trẻ tuổi bao phủ lấy nàng, khiến Thẩm Khinh Trĩ toát ra một lớp mồ hôi mỏng trong làn gió đêm.
Lồng ng.ực hắn quá nóng bỏng, gần như thiêu đốt khuôn mặt nàng.
Thẩm Khinh Trĩ vô thức chống tay lên ngực Tiêu Thành Dục, nàng nhẹ nhàng đẩy ra, phát hiện lồng ng.ực đối phương vừa rộng vừa ấm, căn bản không đẩy ra được.
"Hừ." Thẩm Khinh Trĩ cố gắng hừ một tiếng.
Nhưng ngay sau đó, âm thanh của nàng đã bị tiếng cười của Tiêu Thành Dục nuốt chửng.
Hai người ôm hôn nhau bên cạnh cửa thùy hoa vắng vẻ, cung nhân lặng lẽ nấp sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-trong-sinh-thanh-cung-nu/1375227/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.