Sau khi vắt óc suy nghĩ mười mấy ngày, Tiêu Cảnh Lam rốt cuộc đặt cho đệ muội hai nhũ danh.
Vào một ngày bữa tối, Tiêu Thành Dục cũng sớm trở về Hạo Nhiên Trai, cả nhà ba người ngồi bên bàn ăn, sau khi ăn vài miếng đồ ăn lót dạ, Tiêu Cảnh Lam mới mở miệng.
"Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần đã đặt xong nhũ danh cho đệ muội."
Khi nói lời này, vẻ mặt hắn rất nghiêm túc, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, phảng phất như muốn nói chuyện quốc gia đại sự gì đó.
Thẩm Khinh Trĩ cùng Tiêu Thành Dục nhìn nhau, sau đó cùng nhau đặt đũa xuống.
"Con nói đi." Thẩm Khinh Trĩ nói.
Tiêu Cảnh Lam hít sâu một hơi, rồi nói: "Phụ hoàng, mẫu hậu, nhũ danh của nhi thần là Bát Bảo, lấy từ cháo bát bảo, nhi thần cho rằng đệ muội nên giống nhi thần, nhưng bọn chúng là sinh vào mùa hạ, dường như không có món ăn đặc biệt nào, nhi thần suy nghĩ mãi, cuối cùng cảm thấy nhị đệ nên gọi là Thang Viên."
Thẩm Khinh Trĩ: "..."
Tiêu Thành Dục: "..."
Nhũ danh Thang Viên tuy rằng có chút đơn giản trực bạch, nhưng quả thật ngụ ý đoàn viên, là món ăn khá cát tường. Nếu so sánh với Bát Bảo, Thang Viên quả thật là thích hợp nhất.
Thẩm Khinh Trĩ và Tiêu Thành Dục cho rằng hắn sẽ đặt cho đệ muội nhũ danh gì đó như Thông Thông, Đoàn Đoàn, nhưng không ngờ là như vậy, ngược lại cũng rất không tệ.
Phu thê lâu năm nhìn nhau, lập tức hiểu ý đối phương.
Thẩm Khinh Trĩ liền cười nói: "Nhũ danh Thang Viên rất không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-trong-sinh-thanh-cung-nu/1600757/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.