Tốc độ tắm của người đàn ông rất nhanh. Anh quấn khăn tắm đi ra theo thói quen, nhưng được vài bước, anh bỗng dừng lại, sau đó quay về phòng để đồ bên trong nhà tắm, tìm một bộ đồ ngủ để mặc.
Anh kéo cánh tủ quần áo ra, trước mắt treo đầy trang phục nữ rực rỡ sắc màu, anh ý thức được rằng quần áo của mình ở một ngăn khác, đang định đổi bên thì ánh mắt đột nhiên bị một bộ đồ màu đỏ chói thu hút.
Lúc đầu anh còn cho rằng bản thân mình nhìn nhầm, nhưng đến khi anh dùng một ngón tay nhấc một sợi dây từ bộ đồ đó ra, thì vẻ mặt vốn luôn bình tĩnh bỗng như xuất hiện một khe nứt, như hòn đá quăng vào mặt hồ yên ả, bọt nước bắn tung lên, lại nhanh chóng khôi phục về trạng thái ban đầu.
Anh sang ngăn bên cạnh lấy bừa một bộ đồ rộng rãi, sau đó đi ra phòng ngủ.
Trong phòng chỉ bật một bóng đèn, ánh sáng được chỉnh về mức thấp nhất, đủ để anh tìm được phương hướng.
Khi anh đến bên giường thì phát hiện Chung Diệc Tâm đã ngủ rồi.
Anh đã hiểu, cô để lại ngọn đèn này cho anh.
Cô quay mặt vào tường, cuộn tròn người lại, hệt như tư thế của đứa bé trong bụng mẹ, đầu rúc vào trong chăn. Không chỉ có thế, cô còn dùng cánh tay đè chặt mép chăn. Tư thế ngủ thế này, giống y như hồi ở Tây Tạng.
“Cái tật xấu gì thế này!”, Trần Hiêu đưa tay kéo chăn cho cô. Đang ngủ mà hình như vẫn cảm nhận được, cô rên một tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phuc/1758724/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.