Lúc An Phong vô tình giẫm phải bẫy và bị treo lơ lửng giữa không trung trong rừng, Thiệu Dã đang ngủ.
Lúc Trần Hồng Dược cùng cả nhóm tìm đủ mọi cách cứu An Phong xuống nhưng lại vô tình bị bẫy thú trong bụi cỏ kẹp trúng, hét lên thảm thiết, Thiệu Dã vẫn đang ngủ.
Lúc Trần Lăng Xuyên nắm tay bạn gái, cắm đầu cắm cổ chạy như vận động viên nước rút suốt mười phút trong rừng, để rồi nhận ra bàn tay mình đang nắm lấy lạnh toát đến đáng sợ, quay đầu bỏ chạy lần hai, Thiệu Dã vẫn cứ ngủ.
Lúc con chim chết ngoài lều gõ đến méo cả mỏ, hai mắt bắt đầu rỉ máu, Thiệu Dã vẫn đang ngủ.
Ánh trăng xuyên qua những tán cây rậm rạp, để lại những vệt sáng kỳ dị trên mặt đất. Ở thị trấn nhỏ phía tây, có người cất cao giọng hát lên bài ca cổ xưa ca ngợi mặt trăng.
Mãi đến sáng hôm sau, khi trời đã sáng rực, Thiệu Dã cuối cùng cũng tỉnh dậy khỏi giấc mơ đẹp.
Cậu vươn vai, mặc quần áo, xách hai quả tạ từ trong lều bước ra. Dự tính tập thể dục nửa tiếng, ăn chút gì đó, rồi đi dạo qua thị trấn nhỏ ở phía tây đảo Vọng Nguyệt.
Kết quả vừa bước ra khỏi lều, đập vào mắt là con chim chết hôm qua rõ ràng đã bị chôn dưới đất, nay lại nằm ngay trước lều của cậu.
Nội tạng nó bắt đầu thối rữa, tỏa ra một mùi hôi nhè nhẹ. Đôi mắt đầy máu vẫn trừng trừng nhìn cậu, chết không nhắm mắt.
Thiệu Dã nhíu mày. Đứa nào rảnh rỗi thiếu đạo đức đào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/2984691/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.