Văn Tuyết Trà trước đây luôn ở trạng thái bỏ thi, máy tính bảng không ngừng nhắc nhở cô ấy thi lại, thậm chí tự động bật trang cưỡng chế.
Cuối cùng Văn Tuyết Trà vẫn tham gia thi lại, nhận được thư nhập học của THPT Sao Mai, bước vào phó bản mới này.
Tô Thanh Ngư phớt lờ dòng chữ cô ấy viết.
Trang Hiểu Điệp thấy khóe môi Tô Thanh Ngư cong lên rồi nhìn cô gái trên xe buýt đối diện, tò mò hỏi: “Thanh Ngư, cậu quen cô gái đó à?”
“Quen, không thân.”
Tô Thanh Ngư véo má Trang Hiểu Điệp: “Tớ ít bạn, chỉ có một mình cậu, còn lại là đám nền qua đường hoặc là nghiệt duyên.”
Xe khởi động lại, Văn Tuyết Trà không cam tâm nhìn Tô Thanh Ngư rời đi.
Qua hai trạm đến ga tàu điện ngầm Thanh Xung.
Tô Thanh Ngư và Trang Hiểu Điệp xuống xe, đồng phục trên người họ biến mất, trở lại trang phục ban đầu.
Xung quanh là bãi đất hoang đầy cỏ dại.
Lối vào ga tàu điện ngầm bị hàng rào cũ che khuất, thoáng thấy tấm biển tên ga phai màu, ghi 【Ga tàu điện ngầm Thanh Xung】.
Đèn đường gần đó tắt ngóm, ga tàu điện là nguồn sáng duy nhất.
“Hiểu Điệp, có lẽ chúng ta phải chia tay ở đây.”
“Hả? Sao thế?”
Trang Hiểu Điệp mở to mắt khó tin, cô ấy nắm tay Tô Thanh Ngư lắc nhẹ.
“Chúng ta cùng đi tàu về nhà là được mà, tớ không muốn xa cậu. Cậu qua nhà tớ ở được không?”
Tô Thanh Ngư mỉm cười nhạt: “Tuyến tàu này rất có thể là phó bản mới.”
“Vậy chúng ta cũng có thể cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/2777888/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.