Dáng người Bạch Hỏa cao ráo, thẳng tắp, ánh mắt lạnh lùng toát lên sự chín chắn và điềm tĩnh không tương xứng với tuổi tác.
Ánh mắt anh dừng lại trên người Tô Thanh Ngư, mang theo vẻ dò xét. Im lặng một lúc, anh nói: “Được, ta tin cô.”
Ưu điểm khi ở cùng Bạch Hỏa là anh sẵn sàng giúp đỡ trong lúc nguy nan.
Tô Thanh Ngư bình tĩnh sắp xếp kế hoạch tiếp theo: “Uống quá nhiều nước thánh sẽ hóa thành tượng sáp.
Anh hãy quan sát kỹ khuôn mặt của các bức tượng sáp, ưu tiên chọn những cư dân đã giao tiếp với anh gần đây và tỏ ra thân thiện. Nếu không có thì chọn người vừa mới hóa thành tượng sáp. Nếu vẫn không có, hãy tìm Lily, tôi sẽ đi cùng Anh.”
“Được.”
Bạch Hỏa gật đầu đồng ý.
Lúc này đột nhiên bị cắt điện, cả phòng triển lãm chìm trong bóng tối.
Vụ mất điện bất ngờ khiến mọi người thốt lên kinh ngạc.
Tô Thanh Ngư hít sâu.
Vừa rồi, cô nghe thấy những tiếng kêu kinh ngạc đều phát ra từ đồng đội của mình.
Rõ ràng trong phòng triển lãm này vẫn còn hơn chục người.
Đột ngột mất điện, họ lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Chỉ có ba khả năng.
Một là họ biết trước nơi này sẽ mất điện nên đã chuẩn bị tinh thần.
Hai là họ đã không còn ở đây.
Ba là… họ không phải con người.
Khi đồng đội dần bình tĩnh, phòng triển lãm này trở nên yên tĩnh một cách bất thường.
Đôi mắt dần quen với bóng tối.
Tô Thanh Ngư mở đèn pin trên điện thoại, ánh sáng yếu ớt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/2778856/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.