🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

【6、Tất cả quần áo đều được niêm yết giá rõ ràng, cửa hàng không có bất kỳ chương trình giảm giá nào. Một số khách hàng sẽ tự ý thay đổi nhãn giá quần áo, trường hợp này có thể khiển trách khách hàng. Khục khục khục ×&%¥e69da5e...* Có thể dẫn khách hàng đến đồn công an, đồn công an nằm ngay cửa trung tâm thương mại. (Sau khi tan làm buổi tối, cần kiểm kê hàng hóa và đối chiếu sổ  sách, giá thu ngân phải khớp với giá quần áo đã bán.)】
【7、Ba bữa ăn trong ngày đều giải quyết tại cửa hàng, bà đã đặt cho các cháu ba suất đồ ăn sáng - trưa - tối. (Nhớ ăn uống đầy đủ.) Bữa sáng lúc 8h, bữa trưa 12h, bữa tối 8h tối. Giờ ăn sáng và trưa là giờ nghỉ, giờ ăn tối là giờ làm việc. (Khi cửa hàng không có khách, có thể ăn trong giờ làm.) Giờ làm việc không được ăn uống.】
【8、Người mặc đồ vàng là nhân viên giao đồ ăn, người mặc đồ xanh không phải nhân viên giao đồ ăn. Nhân viên giao đồ ăn sẽ không vào cửa hàng, nếu họ xuất hiện ở cửa hàng vào giờ khác, đừng nói chuyện với họ, khi nhận ra giao nhầm địa chỉ họ sẽ tự đi. Bữa sáng là sữa đậu nành và bánh quẩy, bữa trưa là cơm thịt bò, bữa tối là mì lòng gà. Nếu phát hiện đồ ăn khác, thích thì có thể ăn. (Không được ăn đồ ăn khác.) Nếu không thích, có thể khiếu nại nhân viên giao hàng, số điện thoại khiếu nại 15151, khiếu nại nhiều sẽ đảm bảo chất lượng món ăn.】
【9、(Trung tâm thương mại đang trong giai đoạn thử nghiệm, các cửa hàng khác chưa mở cửa.) Có thể sang cửa hàng bên cạnh chơi, chủ cửa hàng bên cạnh rất hiếu khách, sẽ giúp đỡ cháu.】
【10、(Những lưu ý phía sau nằm trong phòng thử đồ.) Vào phòng thử đồ lấy những lưu ý đó ra. (Không được vào phòng thử đồ.) Cháu cần những lưu ý phía sau, hãy lấy ra càng sớm càng tốt. Nhờ chủ cửa hàng bên cạnh lấy giúp cháu.】
Mười điều quy tắc này khiến đầu Tô Thanh Ngư muốn nổ tung.
Vương Mai đứng bên cạnh xem cùng, càng xem càng nhíu chặt mày, vừa xem vừa gãi đầu: "Trên này viết cái gì lộn xộn vậy? Cái quái gì thế này? Hoàn toàn không hiểu gì cả. Sao lại có nhiều chữ loạn xạ như vậy? Dấu ngoặc đơn có ý nghĩa gì? Sao chữ to nhỏ không đều? Đây thực sự là chữ người viết ra sao?"
"Chị Vương, làm ơn giữ yên lặng một chút."
Tô Thanh Ngư cần một không gian yên tĩnh để phân tích thông tin.
Mười điều quy tắc này chia làm ba phần.
Phần một là chữ viết bình thường, nét chữ nguệch ngoạc, to nhỏ không đều, thậm chí một số nội dung mâu thuẫn nhau.
Phần hai là chữ trong ngoặc đơn.
Phần ba là chữ sau các ký tự loạn xạ.
【Cửa hàng quần áo Bách Y Bách Thuận】 chắc chắn đã bị ô nhiễm và không chỉ ở một chỗ.
Tô Thanh Ngư hơi hối hận vì không mang theo Bạch Nguyên Hương.
Đáng lẽ cô không nên để mấy con quỷ dị ở nhà suốt ngày chơi mạt chược.  
Nếu Bạch Nguyên Hương ở đây, chắc chắn có thể chỉ ra chính xác quy tắc nào bị ô nhiễm, như vậy độ khó của phó bản này sẽ giảm đi rất nhiều.  
Hối hận cũng vô ích.  
Tô Thanh Ngư nhanh chóng chấp nhận hiện thực.  
Dù không có sự hỗ trợ của quỷ dị đã ký khế ước, cô vẫn có thể dựa vào khả năng của mình để thông quan phó bản hai sao này.  
Vương Mai hoàn toàn chưa từng trải qua phó bản nào, bà ta coi Tô Thanh Ngư như chiếc phao cứu sinh cuối cùng, chỉ cần có chút động tĩnh là lại bắt đầu lải nhải.  
"Em gái, em tên gì vậy?"  
Cô trả lời ngắn gọn: "Tô Thanh Ngư."
"Em Thanh Ngư à, em xem cái này." Vương Mai đưa điện thoại ra, trên đó là tin nhắn nhận việc từ cửa hàng Bách Y Bách Thuận: "Chị còn chưa đến phỏng vấn, chỉ nhận tờ rơi thôi, sao lại trở thành nhân viên bán hàng luôn rồi? Xui quá, thật là xui! Từ giờ chị sẽ không nhận đồ người ta phát trên đường nữa."  
Vương Mai nói chuyện rất to, không gian cửa hàng lại khép kín nên tiếng của bà ta khiến đầu Tô Thanh Ngư ong ong.  
"Im lặng, từ giờ trở đi chị nghe theo sự chỉ đạo của tôi."
Tạm thời Tô Thanh Ngư không muốn Vương Mai chết vì vẫn còn nửa sau quy tắc chưa lấy được.  
Thêm một người sống là thêm một phần cơ hội.  
Nửa sau quy tắc rất có thể nằm trong phòng thử đồ.  
Nhưng nửa đầu quy tắc có phần nói có thể vào phòng thử đồ, có phần lại nói không được vào.  
Để an toàn, Tô Thanh Ngư quyết định tạm thời không vào phòng thử đồ.  
Hãy bình tĩnh quan sát tình hình.  
Xem tiếp trong cửa hàng này sẽ xảy ra chuyện gì.  
Vương Mai gật đầu hỏi: "Em Thanh Ngư, trước đây em có thông qua phó bản nào chưa?"  
"Sáu cái."  
"Gì cơ?!"
Giọng Vương Mai bỗng cao vút: "Em đã thông qua tận sáu phó bản, trời ơi, em quá giỏi! Có em ở đây, chị chắc chắn sẽ an toàn! Yên tâm, từ giờ trở đi em nói đông chị không dám đi tây, chỉ cần em đưa chị sống sót ra ngoài, chị cam đoan sẽ nghe theo chỉ đạo của em."  
"Vậy bây giờ tôi cần chị làm hai việc."  
Vương Mai biểu lộ sự nghiêm túc, lưng thẳng đơ: "Em cứ nói."  
"Thứ nhất, khi nói chuyện với tôi xin chị nói nhỏ một chút, trong giờ làm việc cố gắng ít tán gẫu với tôi. Thứ hai, chị đứng ở vị trí quầy thu ngân, trừ khi tôi gọi, không được tùy tiện đi lại trong cửa hàng."  
Vương Mai vừa định hét to "được", lại nhớ ra yêu cầu vừa nãy của Tô Thanh Ngư, suýt nghẹn hơi, cố gắng nói nhỏ: "Nghe em."  

Tô Thanh Ngư hài lòng gật đầu.  
Điều thứ ba 【Quy tắc Cửa hàng quần áo Bách Y Bách Thuận】
【Gương là để cho khách hàng soi, nhân viên bán hàng không được nhìn thẳng vào gương. Khi không có khách hàng, (che gương lại có thể giảm bớt nhiều rắc rối.) có thể nhìn gương, mỗi ngày sau khi tan làm, ít nhất phải lau gương một lần, giữ gương luôn sạch sẽ.】
Trong cửa hàng có hai tấm gương, một cái dán trên tường, một cái dán trên cửa phòng thử đồ.  
Phần đầu quy tắc nói nhân viên bán hàng không được nhìn thẳng vào gương.  
Câu trong ngoặc không mâu thuẫn với điều này.  
Điều thứ ba quy tắc, phần sau lại nói có thể nhìn gương, dùng từ "có thể" và mâu thuẫn với phần trước.  
Với tình huống này, bất kể có thể nhìn gương hay không, không nhìn gương sẽ tránh được nhiều rủi ro hơn.  
Tô Thanh Ngư nói rõ suy nghĩ của mình với Vương Mai, Vương Mai mặt mày tái mét than vãn một tràng rồi thề sẽ chỉ đứng ở quầy thu ngân, không chạy lung tung, cũng không nhìn gương.  
Còn Tô Thanh Ngư đi đến cửa hàng, bắt đầu ghi nhớ số lượng, kiểu dáng và giá tiền của từng món đồ.  
Trí nhớ của cô vốn rất tốt.  
Khi đi ngang qua gương, cô sẽ cúi đầu hoặc nhắm mắt, đợi đến khi sờ được vào nhãn giá quần áo mới mở mắt xem.  
Bây giờ là 9 giờ sáng.  
Không chắc quần áo trên người mẫu có phải của ngày hôm qua không, Tô Thanh Ngư làm theo điều thứ năm trong quy tắc, thay đồ cho người mẫu trước.  
Hai ma-nơ-canh này đều không có mặt.  
Sau khi thay đồ xong cho ma-nơ-canh.  
Vị khách đầu tiên của buổi sáng bước vào.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.