Theo động tác đứng dậy của nàng, một lọn tóc dài từ trên cần cổ rũ xuống.
Bộ dáng thuần khiết không hề chải chuốt như vậy, phong thái hồn nhiên biếng nhác sẵn có, cùng với cô gái ngày trước gặp qua, tưởng như là hai người.
Mà dưới mũ phượng phượng bào là dung mạo mỹ lệ khó che, xinh đẹp rung động lòng người.
Trong ấn tượng của Vệ Cẩn, Khương Nhiêu vĩnh viễn đều mặc nữ quan phục ảm đạm, trên mặt luôn nịnh nọt dối trá, nhưng vào lúc này, bộ dáng nàng như vậy, đúng là khó có thể đè xuống rung động dưới đáy lòng hắn.
“Nàng nhìn lại cho rõ đi, đây là đâu?” Vệ Cẩn kéo nàng đứng dậy, Khương Nhiêu đứng không vững, không đi được hai bước thì ngả vào lòng hắn, mà cảnh tượng này, hoàn toàn chiếu vào chiếc gương cao cỡ một người bên giường.
Long bào phượng y, tóc mây mặt hoa, hai người trong gương trông cực kỳ xứng đôi.
Đợi Khương Nhiêu phục hồi tinh thần lại, nàng mới phát hiện mình đang mặc phượng bào, nằm ở trong Chiêu Dương Điện!
Bất luận là cái gì, đều là tội chết khó tha!
Khương Nhiêu vội vàng lấy mũ trên đầu xuống, “Nô tì bị người ta hãm hại!”
Rõ ràng ngỗ nghịch Hoàng hậu là tội lớn, nhưng Vệ Cẩn lúc này lại không mảy may có ý truy xét.
Chỉ là ánh mắt khác thường vẫn dừng trên người nàng, tựa như còn đắm chìm trong hình ảnh mỹ lệ như mộng như ảo vừa rồi. Khi thấy cô gái trước mắt vội vàng cởi phượng bào ra, hắn lại có chút luyến tiếc, không bỏ được mỹ cảnh như thế.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-nu-quan/1959208/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.