12. Các môn học buổi chiều khó hơn so với buổi sáng. Ăn cơm trưa xong. tôi không kiềm chế được cơn buồn ngủ, cũng may chỉ có hai tiết. Sau giờ học, bốn người chúng tôi cùng trở về ký túc xá ngủ bù. Ban ngày, ký túc xá cũng coi như là an toàn, nhưng không biết đến tối sẽ phải đối mặt với điều gì, cho nên nhất định phải chuẩn bị lấy cho mình một tinh thần thép. Khoảnh khắc vừa nằm xuống gối, mấy người chúng tôi gần như ngủ thiếp đi ngay lập tức. Lúc tỉnh lại, sắc trời bên ngoài đã tối sầm. “Sáu giờ rồi, chúng ta xuống căng tin ăn cơm nhé?” Tôi liếc nhìn bầu trời bên ngoài và lắc đầu. “Trước khi trời tối phải lập tức trở lại ký túc xá, tốt nhất là đừng ra ngoài, nếu không sẽ gặp n.g.u.y h.i.ể.m.” Không kịp trở về cái là xong đời. Trương Lâm lấy từ trong tủ của mình ra hai gói mì ăn liền: “Hai người một gói, ăn một chút đi, nếu không đủ no, tớ vẫn còn nửa gói Oreo.” Tất cả chúng tôi đều không ai phản đối cả, xé gói mì ăn liền ra, cho gia vị vào. Nước nóng trong bình đã đun từ ngày hôm qua trước khi tắt đèn, giờ đã không còn nóng nữa, nhưng lúc này không ai dám đến phòng lấy nước tối tăm ấy để lấy nước nóng, đành cứ thế trực tiếp dùng nước ấm úp mì. Sắc trời càng ngày càng tối, Vu Sảng bật đèn trong phòng lên, đóng cửa sổ lại. Rèm cửa cũng được kéo vào. Mì ăn liền rất cứng, nhưng không ai dám chê, ngay cả nước súp cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-phong-ki-tuc-xa-ban-dem/331528/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.