Dựa theo thông lệ, sau đợt tập huấn cũng như trước khi nhập học chính thức, tất cả tân binh đều phải được cấp trên kiểm duyệt. Nói đơn giản chính là cử hành nghi thức ‘duyệt binh’ đối với tân binh. Đây cũng được xem như là thi đua vinh dự giữa các đội.
Trong quân đội, trừ bỏ phục tùng, chính là vinh dự.
Vương Văn Yến cùng Trầm Nghê Trần cũng phá lệ rất coi trọng nghi thức duyệt binh lần này. Trong mười ngày cuối cùng của đợt tập huấn, tất cả đội trưởng cùng chính trị viên các đội đều tăng cường thời gian cũng như mức độ tập luyện cho tân binh của mình.
Dưới tán cây ngô đồng, với ánh mắt lạnh lùng xa cách, Mễ Kiều hờ hững nhìn Vương Văn Yến đưa ly hồng trà lạnh qua trước mặt cô.
Cách đó không xa, ở sân bóng rổ, cả đội nữ binh đều đang gia tăng tập huấn. Trong khi Mễ Kiều lại bị Vương Văn Yến gọi vào đây ‘nghỉ hè’, còn được hưởng đãi ngộ ‘hồng trà lạnh’ chưa bao giờ có, đối với Mễ Kiều mà nói, đây không phải là chuyện vẻ vang gì.
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo!
Vương Văn Yến nhìn cô không vừa mắt. Điểm này, trong lòng Mễ Kiều rất rõ ràng.
“Ha ha, Mễ Kiều, trước đây, dù chúng ta có hiểu lầm gì, cô cũng đừng để bụng.”
Mễ Kiều im lặng lắng nghe Vương Văn Yến xuống nước mở lời mà vẫn không nhận ly nước trong tay cô ta. Đôi mắt trong suốt trống rỗng của cô khiến người đối diện đoán không ra, xem không rõ.
Gió nhẹ thổi qua làm tóc mai Mễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-1-bat-luong-quan-hon/968907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.